Ngôn Lạc Quân híp mắt nhìn cô một lát, nói: “Có người bên ngoài rồi hả? Theo đuổi xong vật chất lại theo đuổi tình yêu à? Muốn lấy vài trăm vạn phí phụng dưỡng từ tôi đi nuôi tình yêu, tiền bạc tình yêu thu hoạch gấp đôi sao?” Trên mặt hắn hơi có ý trêu chọc.
Bạch Ngưng khinh thường nói: “Anh nghĩ rằng tôi giống anh chắc? Tôi chỉ không muốn sống như cái xác không hồn mà thôi. Tôi muốn cuộc sống của mình có ý nghĩa một chút. Thật ra thì anh cũng thế, chẳng lẽ anh không muốn thoát khỏi cuộc hôn nhân khổ sở này sao, đi tìm tình yêu đích thực của mình?”
Ngôn Lạc Quân chỉ cười nói: “Tôi lại muốn xem xem cái mà cô gọi là ‘tình yêu đích thực’ là gì, mà ngay cả vợ của bản thiếu gia cũng bị mê hoặc.”
“Tôi nói với anh rồi, đừng nghĩ ai cũng không biết xấu hổ, không có ý thức trách nhiệm như anh có được hay không?” Bạch Ngưng tức giận nói.
Ngôn Lạc Quân vừa cười, nói: “À, nói như vậy tức là cô rất biết xấu hổ, rất có ý thức trách nhiệm, trung thực trong hôn nhân của chúng ta. Nhưng vì muốn cuộc sống của mình có ý nghĩa, cho nên mới muốn ly hôn?”
Bạch Ngưng gật đầu: “Đúng.”
“Tốt lắm, ly hôn cũng được thôi, nhưng đừng nghĩ đến phí phụng dưỡng.” Ngôn Lạc Quân nói.
“Hả? Tại sao? Không phải đều có sao?” Bạch Ngưng vội nói.
Ngôn Lạc Quân không nhịn được cười “xùy” một tiếng: “Ai nói cho cô lúc nào cũng có? Là cô muốn ly hôn đấy chứ, tôi còn chưa bắt cô bồi thường tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-cua-tong-giam-doc/1250456/chuong-25.html