Chiếc xe lướt vội trên đường đêm, Chu Gia Vĩ vẫn im lặng không nói một lời chỉ lặng lẽ phóng xe chở cô về nhà mình.
Lát sau, chiếc xe dừng lại trước căn biệt thự rộng của Chu Gia Vĩ, Trình Yên Yên khẽ bước xuống xe, thái độ dè dặt.
Nhưng rồi chợt Trình Yên Yên nhận ra cơ thể của Chu Gia Vĩ ước đẫm, quần áo, tóc và cả người hắn đều ướt đẫm. Cô mới nhận ra, hóa ra hắn đội mưa tìm cô, trái tim cô chợt rung lên, dường như có một cảm giác gì đó cháy lên trong lòng.
Cô khẽ nhìn Chu Gia Vĩ, ánh mắt đã khác đi so với những ánh mắt mà cô từng dùng để nhìn hắn, Chu Gia Vĩ vẫn im lặng, lặng lẽ mở cửa cho cô rồi im lặng bước vào nhà.
"Hắn đang buồn vì mình trốn đi sao?", cô tự hỏi mình rồi khẽ bước vào nhà. Cô im lặng đi phía sao Chu Gia Vĩ, không dám nói lời nào.
Bất chợt Chu Gia Vĩ ngã quỵ xuống nền đất ngất lịm đi, cô hốt hoảng lay gọi hắn nhưng vô dụng.
Có lẽ những người bảo vệ trong nhà đã được Chu Gia Vĩ bắt đi tìm cô, cô giúp việc cũng đã bị đuổi việc vì bất cẩn làm bỏng tay cô.
Cô vừa lo lắng vừa cố hết sức kéo Chu Gia Vĩ vào trong, cô cảm nhận thấy cơ thể Chu Gia Vĩ đang rất nóng, hắn đã bị sốt.
Sau một hồi khó khăn, cuối cùng Trình Yên Yên cũng mang Chu Gia Vĩ lên được phòng mình, cô đưa tay sờ nhẹ lên trán hắn rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gan-no-cua-tong-tai/2804585/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.