Tiếng nức nở vọng qua tận bên kia đầu dây. Nghe tiếng nói quen thuộc đang nức nở của Trình Yên Yên, Nhuận Thanh lo lắng hỏi:
"Yên Yên! Cậu sao vậy, sao cậu lại khóc? Yên Yên!. Này tên kia! Anh đã làm gì Yên Yên vậy?"
Chu Gia Vĩ nhếch môi cười, hắn nhìn Trình Yên Yên rồi nhìn vào điện thoại, bảo:
- Hai người lo lắng cho nhau quá nhỉ? Tôi quả thật là trò cười rồi!
Chu Gia Vĩ hắn bật cười gương mặt đau đớn, chợt ánh mắt hắn ánh lên nét căm phẫn và tức giận đến đáng sợ, tưởng chừng như sắp giết người đến nơi vậy. Hắn gằn giọng:
- Cô ta bây giờ sống hay chết còn tùy vào tôi! Cậu có giỏi thì đến đây mà ngăn cản!
Trình Yên Yên sững sờ nhìn Chu Gia Vĩ đôi mắt đỏ giàn giụa nước mắt nét mặt đau đớn khẽ lắc đầu nhẹ. Chợt Chu Gia Vĩ hắn hét lớn:
- Bảo vệ! Trói cô ta lại!
Đình Đình đứng nhìn toàn bộ sự việt, vẻ mặt thỏa mãn. Những gì cô ta sắp xếp đều đã diễn ra đúng như vậy, thậm chí là còn hơn những gì cô ta muốn.
Người bảo vệ bên ngoài nhanh chóng bước vào, đứng ngẩn ánh mắt ngần ngại khi chưa biết nên bắt ai thì Chu Gia Vĩ đưa ánh mắt chết chóc nhìn người bảo vệ rồi chỉ vào Trình Yên Yên, hét:
- Tôi bảo trói cô ta lại!
Người bảo vệ sợ hãi ghì chặt Trình Yên Yên vào ghế, trói chặt lại. Trình Yên Yên như chết lặng, cô ngồi bất động nước mặt rơi lã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gan-no-cua-tong-tai/2804538/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.