Trình Yên Yên nghiêng mặt mình qua một bên cố gắng không để chạm mặt Chu Gia Vĩ, tay cố đẩy Chu Gia Vĩ đứng dậy, nói:
- Anh...! Anh làm gì vậy!?
Chu Gia Vĩ hắn vẫn kề sát mặt mình vào mặt cô, khẽ đưa tay đẩy mặt Trình Yên Yên sang khiến mắt cô nhìn thẳng vào mắt hắn. Giá giây phút ấy là giây phút đầu tiên, có lẽ trái tim sẽ vẫn loạn nhịp và tình yêu lại sẽ bắt đầu. Chỉ tiếc rằng tình yêu ấy đã bắt đầu và đã đau đớn. Giây phút hai ánh mắt ấy chạm nhau như sự va chạm của hai tình yêu đã bị chôn giấu vào tận sâu tâm trí.
Trong trái tim Trình Yên Yên dường như đập loạn lên, có một cảm xúc gì đó rất mãnh liệt rực lên trong lòng cô rồi lại bị kìm nén. Có một thứ gì đó dường như muốn nổ tung trong tâm trí cô để được thoát ra ngoài nhưng lại bị kìm nén lại bởi chính tiềm thức của cô.
Trình Yên Yên vẻ mặt căng thẳng, nhìn Chu Gia Vĩ một lát rồi xoay sang hướng khác, nói:
- Anh...anh đứng dậy đi!
Chu Gia Vĩ khẽ chống tay đứng dậy, ánh mắt hắn chợt có chút gì đó suy tư, hắn ngồi xuống ghế, cầm ly rượu vang trên tay, bảo khẽ:
- Đừng sợ, tôi từng hứa sẽ không làm gì em nếu em không muốn...!
Trình Yên Yên khẽ từ từ ngồi dậy đưa tay cầm lấy chăn quấn quanh cơ thể mình như một sự phòng thủ rồi nhìn Chu Gia Vĩ, nói:
- Tôi thật sự không hề quen biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gan-no-cua-tong-tai/2804514/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.