Trình Yên Yên đóng khép cánh cửa lại rồi bước vào phòng.
Chu Gia Vĩ hắn ngồi khẽ dậy nhìn cô, nói:
- Cậu ấy không vào sao?
Trình Yên Yên ngồi lặng xuống giường ánh mắt đầy vẻ buồn rầu. Cô thấy có lỗi với Nhuận Thanh, những gì mà cậu làm cho cô cô vẫn còn chưa kịp đáp trả, nhưng rồi liệu cô sẽ đáp trả nó bằng gì khi tình yêu của cô chỉ trao cho một mình Chu Gia Vĩ. Cô đáp khẽ:
- Cậu ấy nói mai sẽ rời thành phố này.
Đôi mắt Chu Gia Vĩ hình như hơi buồn. Sau cơn thập tử nhất sinh ai mà ngờ hắn lại thay đổi nhiều đến vậy. Hắn biết thấy có lỗi cho hành động của bản thân, hắn biết thấy biết ơn người khác, hắn biết trân trọng những người bên cạnh mình hay nói đúng hơn là Trình Yên Yên. Nhuận Thanh xét theo lẽ là tình địch của hắn, nhưng hắn đến giờ mới nhận ra cậu chưa hề và cũng chưa bao giờ có ý định tranh giành với hắn, thậm chí còn giúp đỡ hắn. Hắn chợt thấy mình ích kỷ, hắn làm tổn thương bao nhiêu người kể cả người hắn yêu thương nhất chỉ vì một phút thiếu suy nghĩ của bản thân.
Trình Yên Yên loay hoay cất quần áo ngăn nắp lại vào tủ rồi khẽ nói:
- Em xuống bếp nấu chút thức ăn nhé!
Chu Gia Vĩ hắn đang mơ màng với mớ cảm xúc của mình thì chợt nhớ ra gì đó. Nhìn cô, bảo:
- Em nấu được sao?
Trình Yên Yên đứng ngần ngại, cô cũng biết mình làm nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gan-no-cua-tong-tai/2804478/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.