Bất cứ sự tồn tại nào khiến cho Trịnh Nhạc Nhiên không vui đều bị Khâm Minh đặt ngoài tầm tay vớt, đến nhắc cũng không có. Có lần Trịnh Nhạc Nhiên tò mò, hỏi anh về Tô Nhã Hinh. Khâm Minh chỉ nói sơ qua rằng anh đã nói rõ ràng với cô ta, rằng anh chưa từng có chút tình cảm nào với cô ta cả, cho dù là lúc bị cảm xúc trong đôi mắt ảnh hưởng.
Có thể anh sẽ không kiểm soát được mà nhìn cô ta bằng sự dịu dàng, nhưng mà trong lòng anh chưa từng có chút thích. Rồi từ lần nói chuyện đó, anh đối với Tô Nhã Hinh cố ý phá hoại tình cảm của anh và vợ, sự chán ghét khiến chút cảm xúc không thể kiểm soát kia biến mất, Tô Nhã Hinh cũng chính thức là người xa lạ với anh.
Sáu thang sau Trịnh Nhạc Nhiên sinh ra một bé gái khấu khỉnh.
"May quá, nó không giống em."
Giống người đàn ông kia là tốt nhất, lớn lên sẽ thật xinh đẹp.
"Quả thật là giống a Minh."
Mẹ Khâm cười không thấy tổ quốc đâu bế cháu nội không rời tay, nhưng đầu óc vẫn rất minh mẫn: "Nhưng mà nó cũng rất khôn, lấy hết những phần đẹp nhất của mẹ nó. Như cái trán này, sau này nhất định là một bé ngoan."
"..."
"..."
"..."
Ngoan thật không, hay sẽ tăng động như mẹ của nó? Khâm Minh không hùa theo mà nghĩ thầm trong lòng. Anh nhớ lại từ tháng thứ sáu đứa nhỏ này đã nhảy disco trong bụng mẹ nó như điên rồi vậy, tỏ vẻ không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-hay-tang-dong-cua-kham-gia/3742495/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.