Chuyện qua lâu như vậy rồi nói thật là có truy cứu cũng không được gì, chẳng qua nghe anh nói nhẹ nhàng vậy, cô rốt cuộc biết thêm được một điều rằng người đàn ông của cô không phải thần thánh.
Nếu không tính đôi mắt thì cuộc đời anh phải nói là vô cùng thuận buồm xuôi gió. Nhưng cho dù như vậy vẫn sẽ có chuyện anh không thể làm đến chu toàn.
"Bây giờ anh sẽ không bị lừa nữa."
Cô nhẹ giọng nói, nửa áp trán lên làn da ngay cổ anh. Nơi này so với những nơi khác trên người anh thường ấm hơn một chút, chắc là do có nhiều mạch máu tập trung ở đó. Dưới ánh lửa, làn da anh được phủ thêm một lớp mật ong, anh liền không còn là một vị thần trong thần thoại nữa mà trở thành người thường.
Người thường có đôi khi lại khó nắm giữ hơn thần...
Cá nướng hôm đó rất ngon, Trịnh Nhạc Nhiên ăn rất hào hứng.
Khâm Minh ngược lại thích rau củ nướng. Cô phát hiện anh thích ăn cà tím nướng.
"Ở nhà đâu thấy bác Lưu làm món gì liên quan đến cà tím đâu?"
Trịnh Nhạc Nhiên thắc mắc: "Chẳng lẽ anh mới nhận ra mình thích món này?"
"Có lẽ vậy."
Khâm Minh bật cười.
Đặng anh nhìn vào thùng bia, phát hiện mới chỉ mất một chai, lại nhìn khuôn mặt của người con gái, anh đưa tay sờ thử, thấy hơi âm ấm thì cười nói: "Tửu lượng của em kém nhỉ."
"Mới không có đâu! Tại em đang ăn thôi."
Nói rồi cô chộp lấy một chai mới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-hay-tang-dong-cua-kham-gia/3739393/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.