“Thế nào vừa rồi không phải hôn em rất cuồng nhiệt sao, bây giờ lại quay mặt trốn tránh không dám đối diện với em, anh là có ý gì?”
Bạch Ngọc Lan từng bước từng bước chèn ép anh, người đàn ông này không ép anh là không được mà.
“Tôi muốn hôn em.”
Dương Tử Sâm không thể trốn tránh đành phải thừa nhận.
“Muốn này là do dục vọng hay là thật lòng muốn hôn em? Hả?”
Bạch Ngọc Lan dường như không muốn bỏ qua cho anh.
Dương Tử Sâm có hơi căng thẳng nhưng ngay sau đó lại thở dài nói: “Tôi không muốn nhìn thấy em buồn, tôi khó chịu không phải nhìn thấy Cao Kỳ Anh ở bên cạnh Dương Tử Hiên, bọn họ lấy nhau cũng không liên quan gì đến tôi, cái tôi để ý là ánh mắt đắc thắng của Dương Tử Hiên, mỗi lần hắn nhìn tôi như vậy tôi liên không chịu được.”
Hóa ra là vậy sao, biết anh không phải vì Cao Kỳ Anh mà khó chịu Bạch Ngọc Lan cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, cô buông tha má anh chuyển sang ôm cổ.
“Đừng khó chịu, có em đây rồi, em sẽ ở cùng anh.”
Bạch Ngọc Lan không an ủi gì nhiều cô chỉ cần anh nhớ có cô bên cạnh anh là đủ, những thứ xung quanh không quan trọng.
“Ừm.”
Dương Tử Sâm cũng ôm lấy eo cô, không biết từ lúc nào anh đã quen có cô ở bên cạnh rồi.
Để cô an tâm hơn Dương Tử Sâm lại nói: “Tôi không để Cao Kỳ Anh vào mắt cho nên không cân để ý đến cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-tong-tai-tan-tat/2488646/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.