Người đàn ông cảm nhận được hoảng sợ nói: “Mày, mày muốn làm gì?”
“Nói hoặc từ đây đoạn tử tuyệt tôn.”
Bạch Ngọc Lan cũng không đe dọa mũi chân của cô đã ghì đến chỗ đó.
“Con đàn bà thối tha, Aaa, dám đụng vào đại ca tao giết mày.”
Đằng sau lưng cô vang lên một tiếng hét Bạch Ngọc Lan cảnh giác trụ một chân còn một chân xoay một cái đá ngang bụng tên kia nhưng cô không ngờ rằng trên tay hắn còn câm một con dao, mũi dao xẹt qua cánh tay phải của cô tạo ra một đường máu kéo dài từ khuỷu tay đến cổ tay.
Có điều tên kia lại bị cô đá văng vào tường, một cú va chạm không hề nhẹ.
Bạch Ngọc Lan không quan tâm đến vết thương đang chảy máu, cô lại quay lại nhìn người đàn ông kia, hắn ta đang dần dân lết người về phía sau nhưng toàn thân đau nhức có lết nữa cũng không thể nhấc nổi mông.
“Hừ, cho anh một cơ hội nhưng anh lại không muốn vậy thì cũng đừng trách tôi không biết nặng nhẹ.”
Bạch Ngọc Lan giơ chân lên muốn hạ một cú quyết định nhưng tên kia lại kịp thời la lên.
“Đừng, tôi nói, tôi nói.”
Bạch Ngọc Lan thu chân lại, lạnh lùng nhìn hắn: “Nói.”
“Là, là Dương, Dương phu nhân, bà ta cho tôi năm mươi triệu nói tôi bắt cóc cô sau đó cho cô một bài học.”
Tên kia sợ hãi lắp bắp nói.
Dương phu nhân? Bạch Ngọc Lan nhất thời chưa hình dung ra được người nào, suy nghĩ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-tong-tai-tan-tat/2488640/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.