Bạch Ngọc Lan lạnh nhạt nói sau đó cô lại gỡ bàn tay của Dương Tử Sâm ra nhẹ giọng nói: “Đứng đây nãy giờ cũng đủ rồi chúng ta quay về thôi.”
Dương Tử Sâm ngoài một câu cảnh cáo kia ra cũng không nói thêm câu nào nữa nhưng hơi thở lạnh lùng trên người vẫn chưa tản đi.
Dương Tử Hiên nhìn hai người rời đi chỉ cười lạnh một tiếng: “Thật lòng sao, tôi xem cô sẽ thật lòng đến mức nào.”
“Tử Hiên.”
Lúc này bên cạnh hản lại vang lên giọng nói thanh thúy của người phụ nữ.
Nghe thấy giọng nói này Dương Tử Hiên lại cảm thấy phiên chán nhưng khuôn mặt vẫn nở nụ cười quyến rũ đưa bông hồng trên tay cho cô ta: “Anh không thể chuẩn bị hoa cho em chỉ có thể tặng em bông hoa này, em sẽ không chê chứ?”
Cao Kỳ Anh nhìn bông hoa sắc mặt cứng đờ, cô ta nhìn thấy rõ ràng bông hoa này lúc nãy Tử Hiên tặng cho Bạch Ngọc Lan, cô ta không cần liên tặng cho mình sao.
Cao Kỳ Anh trong lòng khó chịu nhưng tay vẫn đưa ra nhận lấy bông hoa này còn miễn cưỡng nói: “Em đương nhiên không chê, cảm ơn anh.”
“Tốt lắm.”
Dương Tử Hiên bỏ lại một câu lại cất bước rời đi, bỏ mặc Cao Kỳ Anh siết chặt bông hoa trong tay, cô ta ném không được mà giữ cũng không xong.
Bên này đi được một khúc đến bóng mát phía trước Bạch Ngọc Lan đột nhiên dừng lại hỏi người đàn ông trước mặt mình: “Tử Sâm, anh đang ghen sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-tong-tai-tan-tat/2488606/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.