Bà Xuân nhìn biểu hiện của cô lúc xem thực đơn không khỏi lên tiếng khinh bỉ.
Bạch Ngọc Lan không để ý đến bà ta lại tiếp tục xem xét, qua mười phút sau vân chưa xem xong bà Xuân mới mất kiên nhẫn nói: “Cô còn muốn xem đến khi nào.”
“Con chưa hiểu sự đời nên cân phải xem nhiều hơn, phiên mẹ chờ con chốc lát rồi.”
Bạch Ngọc Lan không nhanh không chậm nói, mắt vẫn dám vào thực đơn.
“Cô, không có giáo dưỡng lại ăn nói với mẹ chồng như vậy.”
“Con được dạy dỗ rất đàng hoàng, luôn kính trên nhường dưới đối với mẹ cũng rất tôn trọng, không biết mẹ đang bất mãn điều gì vậy? Lễ nào mẹ quên bản ghi âm kia rồi sao?”
Bị người săm soi Bạch Ngọc Lan muốn xem tiếp cũng không được đành để bản thực đơn xuống.
“Có đứa con dâu nào lại đe dọa mẹ chồng như cô không?”
Nhắc đến đoạn ghi âm bà Xuân lại dãy lên đanh đách.
“Mẹ nói quá rồi, con đâu có đe dọa mẹ chỉ nhắc nhở mẹ một chút thôi mà.”
Bạch Ngọc Lan chớp mắt nói, lại xem biểu hiện của mẹ chồng mình.
Ngày tháng tới phải đối phó với người này đúng là có chút mệt mỏi, theo cô thấy bà Xuân chỉ là muốn ra vẻ mình là chủ của ngôi nhà này, lúc trước ai nấy đều nghe lời bà ta nên bà ta đã quen rồi bây giờ có người bật lại bà ta hoàn toàn không kiềm chế được tính tình.
“Hừ, chờ đó mà xem, Bạch Ngọc Lan, tôi xem cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-tong-tai-tan-tat/2488345/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.