“Ai dám can thiệp vào chuyện của Bạch Thiếu gia?”
Người đàn ông vừa bị đánh hét lên giận dữ.
Nghe người khác nhắc tới Bạch thiếu gia, Hoàng Thái cũng giật mình. Người mà họ nhắc đến chắc hẳn là Bạch Đăng Khôi, con trai út nhà họ Bạch. Nguyễn Hoàng Thái không bận tâm lắm. Anh chạy đến đỡ Lê Ánh Thư dậy.
“Ánh Thư, em không sao chứ?”
Nôn một lúc, Lê Ánh Thư cũng tỉnh. Cô nhận ra người trước mặt mình. Đây là người bạn thân nhất của cô, Nguyễn Hoàng Thái. Nhìn thấy người mà mình có thể tin tưởng, cô bật khóc.
“Đừng khóc. Anh sẽ đưa em rời khỏi đây.”
"Mày coi bọn tao vô hình à?"
Bạch Đăng Khôi bất ngờ xuất hiện ở ngay sau lưng Hoàng Thái và Lê Ánh Thư.
Nguyễn Hoàng Thái cũng hơi sợ hãi. Ai cũng biết Bạch Đăng Khôi là một kẻ xấu xa, tính tình tàn nhẫn. Hôm nay Hoàng Thái hi vọng có thể bảo vệ tốt Lê Ánh Thư.
"Bạch thiếu, Ánh Thư chỉ là một cô gái đáng thương. Mong cậu có thể tha cho cô ấy."
“Nếu tôi không tha cho cô ta thì thế nào?”
“Tôi chỉ có thể bảo vệ cô ấy bằng tất cả khả năng của mình.”
Bạch Đăng Khôi cười mỉa mai, nhìn Nguyễn Hoàng Thái che chắn cho Lê Ánh Thư.
“Đánh thằng đó cho tao.”
Bạch Đăng Khôi ra lệnh, lập tức cho bốn người tiến đến đánh Nguyễn Hoàng Thái. Lê Ánh Thư nhìn anh bị đánh thảm hại trên mặt đất. Cô chỉ biết kêu cứu.
May mắn thay, có một cảnh sát tuần tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-bach-tong/2961324/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.