Lê Ánh Thư không có quần áo đẹp. Cô ấy cũng không có bất cứ thứ gì quý giá để mang theo khi về nhà chồng. Mẹ cô cũng không mua thêm bất cứ thứ gì cho cô. Lê Ánh Thư luôn chỉ có một mình, cô không có tiền cũng chẳng có đồ trang sức. Cô ôm theo mấy bộ đồ cũ đựng trong túi nhỏ được tài xế chở đến nhà Bạch Đăng Vũ. Ông ta bỏ cô ở cổng rồi lái xe đi.
Một người đàn ông trung niên mở cửa và dẫn cô vào. Ông ta là quản gia của nhà họ Bạch. Ông đưa cô vào nhà. Phòng khách chật kín các thành viên của Bạch Gia.
Bạch Đăng Vũ là người mang dòng máu Âu - Á. Cô xem ảnh của anh trên mạng, không khác mấy so với bây giờ. Anh chỉ nhìn cô, sắc mặt lạnh nhạt, không có vui mừng chào đón, cũng không tỏ ra chán ghét. Cô đoán rằng anh sẽ không thích cô.
Lê Ánh Thư cúi đầu chào bố mẹ chồng. Họ vì chuyện của Lê Ánh Dương cũng không có thiện cảm với cô.
“Đăng Vũ hiện tại đi lại bất tiện. Nếu cô đã trở thành con dâu của gia đình này, thì cô phải chăm sóc Đăng Vũ thật tốt, còn những việc khác không cần động vào.”
Ông Bạch mang một nét uy nghiên khó gần, giọng nói trầm trầm khiến Lê Ánh Thư hoảng sợ.
“Đăng Vũ, con có ý kiến gì không?”
Bạch phu nhân nhẹ giọng hỏi hắn.
"Tôi không có ý kiến."
Được sự cho phép của Bạch Đăng Vũ. Quản gia đưa Lê Ánh Thư lên phòng của hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-bach-tong/2961316/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.