Cả hai rời đi từ sáng, trước khi đi Gia Luân và Nhã Linh đã tiện đường đi học xong mới bắt đầu trở về nhà 
Trên đường đi cô cứ nhìn ra ngoài, gương mặt vô cùng 
" muốn ở lại sao?" Gia Luân vừa lái xe vừa nói 
" ừm thì cũng muốn nhưng dù gì anh cũng phải đi làm nên cũng không nên làm phiền anh" Nhã Linh khách sáo nói 
" cũng biết điều đấy, để hôm nào rảnh tôi lại chở cô về " Gia Luân mỉm cười nói 
" thôi khỏi, tôi nghĩ có khi tôi ở thêm vài hôm nữa là gia đình anh lại bắt lỗi tôi, đuổi tôi ra khỏi nhà đó chứ " Nhã Linh bĩu môi nói, nhà anh ta chẳng phải luôn tìm cách xéo sắc cô, đuổi cô ra khỏi nhà sao 
" ai dám đuổi cô chứ, đã là vợ của Gia Luân này thì ai có thể đuổi được " Gia Luân lạnh lùng nói nhưng câu nói này lại khiến cô vô cùng ấm áp 
Về đến nhà, anh xách đồ vào trong rồi cũng đến xưởng làm việc 
" Nhã Linh, bà về rồi sao?" Gia Phát ủ rủ mặt mày nói 
" ừm, mặt ông sao vậy? ai ăn hết sổ gạo hả?" Nhã Linh thấy gương mặt của Gia Phát như vậy liền trêu chọc, có chuyện gì mà cậu bạn lúc nào cũng vui vẻ của cô lại trở nên như vậy 
" còn hơn thế nữa, tui sắp lấy vợ rồi đó " Gia Phát bĩu môi nói 
" lấy vợ là chuyện tốt mà " Nhã Linh thắc mắc hỏi 
" thôi đi, tui có yêu cô ta đâu chứ " có phải cô là con người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-duoc-mua/832884/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.