Tử Thiên tỉnh dậy không thấy Đường Uyển Đình đâu anh đã vô cùng lo lắng vừa định lao xuống giường đi tìm thì cô từ trong phòng tắm đi ra.. nhìn gương mặt mới sáng sớm đã nhăn nhó của anh khiến cô không nhịn được mà bật cười..
- Sao trông anh không vui vậy?
- Anh còn tưởng là em lại bỏ đi như lần trước..
Bạch Tử Thiên nhíu mày nói rồi đi đến bên cạnh cô, dìu cô ngồi xuống giường..
Lại bị anh dìu dắt như trẻ con cô liền cau mày tỏ vẻ không hài lòng mắng yêu anh một câu..
- Tử Thiên em không phải trẻ con...
- Mặc kệ anh, anh thích làm vậy.. Mà sao em không ngủ thêm.. Mới hơn sáu giờ sáng đã dậy rồi..
- Em ngủ không được, muốn dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho anh và tiểu Bảo..
- Đình Đình.. anh đã nói em đừng làm gì hết rồi mà..
- Không làm gì chắc em buồn chết mất.. chỉ làm một chút không sao đâu mà..
Đường Uyển Đình giờ trò mè nheo cô ngã vào lòng anh nũng nịu để anh mủi lòng..
- Em lại làm nũng nữa rồi.... anh chịu thua em luôn.. Cho em làm nhưng phải để anh nấu em chỉ phụ thôi, em không được đứng lâu..
Bạch Tử Thiên khẽ cúi đầu nhìn cô rồi véo mũi yêu chiều. Cứ mỗi lần cô lại bày ra chiêu này là y như rằng anh đều không cầm lòng được mà buộc phải chiều theo ý cô..
- Hoan hô,.. yêu anh.. *Chụt*
Đường Uyển Đình vui mừng ôm cổ Bạch Tử Thiên rồi hôn chụt lên môi anh một cái..
- Em xuống chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-diu-dang-cua-tong-tai-ba-dao/834522/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.