“Hừ!” Giang Tiểu Bạch lập tức khinh bỉ anh một câu: “Ai thèm tiền của anh, tự mình Giang Tiểu Bạch em cũng có thể kiếm được rất nhiều tiền đấy?
Được thôi, anh đã hào phóng như thế, vậy đến lúc đó em sẽ thêm nhiều của hồi môn một chút, em sẽ không lấy không của anhl”
Mặc dù kết hôn, nhưng cũng không thể chỉ một người chỉ tiền được, điều này Giang Tiểu Bạch hiểu rất rõ.
Mà sau khi Tiêu Túc nghe được lại nhíu mày, đáng tiếc Giang Tiểu Bạch đã mặc kệ anh, chỉ kéo anh vào trong cửa hàng: “Trước tiên chúng ta nói suy nghĩ của mình ra, sau đó hợp thành một chiếc, anh cảm thấy thế này được không?”
“Được”
Hai người tốn khoảng ba tiếng mới xong việc. Lúc bọn họ rời đi, Giang Tiểu Bạch mới để ý cửa hàng người ta đã sắp đóng cửa, mà bọn họ lại làm trễ giờ tan ca của người ta hơn nửa tiếng.
Nhưng nhãn hiệu lớn chính là nhãn hiệu lớn, dù cho làm trễ giờ người ta tan ca, thì thái độ phục vụ của bọn họ rất tốt như cũ.
Giang Tiểu Bạch cảm thấy vô cùng đói, ôm cánh tay Tiêu Túc nũng nịu: “Thời tiết lạnh quá, chúng ta đi ăn lẩu đi: “Được.’ Tiêu Túc cũng không nghĩ tốn nhiều thời gian như thế, đối với đàn ông mà nói, mua đồ coi trọng nhất là vừa mắt.
Nhưng phụ nữ thì khác. Hơn nữa theo Tiểu Bạch chọn lựa, Tiêu Túc mới phát hiện rất nhiều thứ cần phải có kiến thức.
Mặc dù đêm hôm khuya khoắt, nhưng người ăn lẩu cũng không ít. May mà Tiêu Túc và Tiểu Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358396/chuong-1481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.