Thật không ngờ cô gái nhỏ lại có thể cố chấp đến như vậy, nói cái gì mà tội phạm giết người, cô ấy chẳng lẽ không biết tầm quan trọng của những chuyện này sao? Cả đời người chỉ có một lần kết hôn như vậy, lại vì hờn dỗi mà đem hạnh phúc của mình đều đưa cho một người không đáng tin cậy.
Người như vậy thì thật là quá ngớ ngẩn. "Đúng vậy, em tùy hứng nhất, em chưa từng bao giờ khéo léo hiểu lòng người, nói như vậy anh đã hài lòng chưa?"
Hiện tại trong đầu Tiểu Nhan đều tràn đầy sự kháng cự với Hàn Thanh, cho nên đặc biệt không có lựa lời để nói. Nói xong, cô ấy cũng không muốn tiếp tục ở lại đây ngốc cùng Hàn Thanh, dứt khoát quay người mở cửa xe chuẩn bị rời đi, nhưng mà tay của cô ấy vừa đụng phải cửa xe, cổ tay mảnh khảnh trắng nõn đã bị Hàn Thanh siết chặt, cả người anh ta nghiêng về phía trước, một tay cầm lấy cổ tay của cô ấy đặt vào trong lòng ngực của mình, một tay ngăn cách giữa cô ấy với cửa xe, không cho cô ấy xuống xe."Anh làm gì vậy? Thả em ra." Tiểu Nhan giãy dụa muốn rút tay ra, nhưng sức lực của đối phương quá lớn, cô ấy giãy dụa cả buổi đều không thể cứu tay của mình ra.
Nhưng là Tiểu Nhan cũng không có bỏ cuộc, vẫn như trước mà cố gắng giãy dụa, muốn thoát ra.
Hàn Thanh rất nhanh liền khóa cửa xe lại, sau đó buông cô ấy ra.
Tiểu Nhan mở cửa xe nhiều lần đều không thể mở ra được, trợn mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358061/chuong-1147.html