Có điều Hàn Thanh có thể chắc chắn là cô gái nhỏ căn bản không muốn nghe anh ta giải thích chuyện đã xảy ra đêm hôm đó.
Nếu đã như vậy, anh ta liền không nói gì nữa.
Nhưng có một số chuyện, cô ấy vẫn cần phải biết. Anh ta trực tiếp bước tới, siết chặt cổ tay của Tiểu Nhan, không đợi cô ấy phản ứng lại đã kéo cô ấy đến bên cạnh xe mình. Tiểu Nhan chỉ cảm thấy sức lực của anh ta trên cổ tay mình rất lớn, siết đến cổ tay cô ấy có chút đau.
Cô ấy muốn vùng vẫy, nhưng sức mạnh của anh ta giống như một sợi dây xích nặng nề, nặng đến mức cô ấy không thể thoát ra được.
Rất nhanh cô ấy đã bị anh ta kéo đến bên cạnh xe, nhìn thấy anh ta mở cửa xe, cô ấy miễn cưỡng đứng ở đó, nhưng không nguyện ý vào trong ngồi. "Nếu sự việc tôi muốn nói có liên quan đến đổi tượng xem mắt của cô, cô cũng không muốn biết sao?"
Đối tượng xem mắt?
Lý Tư Hàn?Tiểu Nhan khẽ cau mày nhìn anh. "Anh nói lời này là có ý gì?" "Muốn biết thì liền lên xe."
Uy hiếp cô ấy?
Tiểu Nhan trợn mắt, suy nghĩ một chút liền vào trong xe, lên thì lên, ai sợ ai chứ?
Cô gái nhỏ cuối cùng cũng chịu lên xe, Hàn Thanh thở phào nhẹ nhõm ngồi vào ghế lái.
Sau khi lên xe, cô gái nhỏ giận dỗi ngồi đó không động đậy, Hàn Thanh nhắc cô ấy thắt dây an toàn cô ấy cũng mặc kệ, không có cách nào, Hàn Thanh chỉ có thể dựa lại gần tự mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358060/chuong-1146.html