"Thật là đáng tiếc. Dạ Mạc Thâm cười ẩn ý, cúi người hôn cô.
Khi Hàn Mộc Tử còn đang sững sờ, môi anh đã rời đi.
Cái người này, lại lén lút tấn công cô!
Hàn Mặc Tử che miệng nhìn chằm chằm anh. Một lúc sau, Hàn Mộc Tử bỏ tay xuống khịt mũi không thèm đoái hoài đến anh nữa.
"Em có chuyện quan trọng muốn nói với anh."
Hàn Mộc Tử nói với Dạ Mạc Thâm rằng Tiểu Nhan muốn mở một cửa hàng. Dạ Mạc Thâm vô cảm đứng ở đó tiếp tục lau tóc, sau khi nghe xong thì gật đầu.
"Vì vậy vào ngày nhà hàng mở cửa, em muốn đến đó."
“Đưa anh đi không?" Dạ Mạc Thâm quay đầu lại, dùng đôi mắt đen láy nhìn cô.
Hàn Mộc Tử vô thức nuốt nước miếng khi nhìn thấy ánh mắt này của anh.
Cô vốn không định đưa anh đi cùng, dù sao thì Dạ Mạc Thâm cũng đã quên người ta rồi, hơn nữa Chu Tiểu Nhan cũng hy vọng cô tự đi một mình. Bây giờ nhìn thấy ánh mắt này của anh, Hàn Mộc Tử lại gật đầu.
"Đưa đi..."
Đành vậy...
Ngày hôm sau, Hàn Thanh gọi điện cho Hàn Mộc Tử bảo cô về nhà ăn tối.
Trong lòng Hàn Mộc Tử nghĩ rằng mình đã về nước lâu như vậy rồi mà vẫn chưa ăn cơm cùng gia đình vì vậy liền đồng ý.
Nhưng cô cũng bắt đầu lo lắng, trước đây anh trai chưa bao giờ hẹn cô ăn cơm, tại sao bây giờ lại hẹn cô ăn cơm? Vừa đúng lúc tối qua Tiểu Nhan nói chuyện nhà hàng với cô?
Lẽ nào hai chuyện này có liên quan đến nhau?
Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357958/chuong-1044.html