Đối với Dạ Mạc Thâm của hiện tại mà nói, có thể miễn cưỡng duy trì đứng ở đây, mà sắc mặt không thay đổi đã là một sự kiên nhẫn phải nói là rất lớn rồi, cho nên khi anh đồng ý cùng Hàn Mộc Tử ra khu vườn phía sau, thì Hàn Mộc Tử dường như cũng phát hiện được gì đó, trực tiếp đi đến mà khoác lấy cảnh tay của anh.
Thay vì nói rằng là khoác lấy cánh tay anh, thì chi bảng nói là dịu đỡ anh vì sợ anh ngã
Chú ý đến sự dìu đỡ của cô, lông mày Dạ Mạc Thâm càng nhíu chặt.
Hóa ra cô đã phát hiện ra.
Chỉ là cô không vạch trần mình thôi
Anh không muốn có thấy được bộ dạng anh trong cơn đau đầu, chỉ là không muốn cô lo lắng mà thoi. Nhưng rõ ràng cô đã biết tâm tư của anh, chấp nhân và ngâm thừa nhận cách làm của anh, sau đó lặng lẽ thay đổi theo cách của mình.
Thực sự rất hao công tổn sức.
Người phụ nữ của Dạ Mạc Thâm anh.
Nghĩ đến đây, đột nhiên Dạ Mạc Thâm dừng bước không đi nữa.
Hàn Mộc Tử sửng sốt một hồi, rồi đột nhiên lên tiếng: "Hay là anh đợi em ở đây, để em đi một mình được rồi? Anh yên tâm, em sẽ quay lại nhanh thôi."
Mặc dù cô cố tình nói sai chủ nhưng có lẽ Dạ Mạc Thâm của hiện tại vẫn đang luôn kìm chế, nếu cô cử ở đây, thể thì anh không thể cởi bỏ lớp ngụy trang đau khổ, nên đành phải vờ như không có
chuyện gì. Chính vào lúc này, đôi môi nhợt nhạt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357938/chuong-1024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.