“Mời mợ lên xe” Tiêu Túc chu đáo mở cửa xe giúp Hàn Mộc Tử. Ngay khi Hàn Mộc Tử sắp bước vào thì bỗng có một bóng người nhào tới với tốc độ rất nhanh, cô chưa kịp tránh thì Tiêu Túc đã nhanh chóng ngăn cản trước mặt cô. Cậu ta bắt lấy người đó đẩy ra ngoài.
Chuyện xảy ra quá đột ngột khiến Hàn Mộc Tử giật mình hốt hoảng.
“Mợ mau lên xe ngồi đi!”
Hàn Mộc Tử còn chưa hoàn hồn, tuy cô lo lắng nhưng nghĩ đến tình hình bây giờ của mình nên nhanh chóng ngồi vào trong xe, cô sợ nếu có chuyện gì không kịp xử lí thì sẽ làm cục cưng bị thương.
Nếu không mang thai thì một chút vết thương ấy không đáng là bao, nhưng hiện tại không giống.
Ngồi ở bên trong xe, Hàn Mộc Tử quay đầu nhìn bên ngoài cửa sổ. Cô trông thấy Tiêu Túc chỉ huy bảo vệ đè người kia nằm xuống.
Người kia ăn mặc rách rưới, đầu tóc rối bù trông rất bẩn.
Cũng không biết ở đâu chạy đến, có vẻ là một người phụ nữ.
Hàn Mộc Tử quan sát một lúc chợt phát hiện dáng vẻ đối phương trông khá quen mắt, hình như cô đã gặp ở đâu rồi?
Vào lúc này, người kia la hét vê phía Hàn Mộc TỬ.
“Tiểu Kiều, Tiểu Kiều, Tiểu Kiều, cậu ra đây!”
“Ra đây!”
Tiếng gào thét nghe thật kinh dị nhưng cũng rất quen tai.
Hàn Mộc Tử kinh ngạc, bóng người trước mặt vừa dơ vừa bẩn và bóng người trong đầu từ từ chồng chéo vào nhau, cuối cùng Hàn Mộc Tử đã nhớ đối phương là ai.
Cô nhanh chóng mở kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357925/chuong-1011.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.