Đậu nhỏ nhớ lại một lúc, rồi kể cho Tổng An nghe chuyện trong nhà.
Tổng An vừa nghe, lập tức nhăn mặt: “Dì Tiểu Nhan của con phát sốt rồi? Vậy mẹ của con đang chăm sóc dì ấy?”
Đậu nhỏ ngây ngô gật đầu: “Vâng."
“Thằng nhóc này, làm sao có thể để một người phụ nữ mang thai chăm sóc một người đang sốt cao chứ, ngộ nhỡ con bé cũng bị lây thì làm sao?”
Đậu nhỏ mặc dù thông minh, nhưng không hiểu nhiều về cách đối đãi với phụ nữ mang thai, cậu chỉ biết dì Tiểu Nhan bị ốm cần người chăm sóc, mà mẹ sẵn lòng làm người đó, vì vậy cậu cũng không nói nhiều nữa.
Nhưng bây giờ sau khi bà dì nhỏ nói chuyện này với vẻ mặt nghiêm túc, Đậu nhỏ mới ý thức được tính quan trọng của sự việc. "Vậy bà dì nhỏ, mẹ...
Tổng An lấy điện thoại ra: "Để bà gọi cho ba con, để nó đi giải quyết chuyện này.”
Thân phận của mọi người đều đã làm sáng tỏ, vì vậy Tổng An cũng đã lưu số điện thoại của Dạ Mạc Thâm, bà sau khi đứng dậy đi thẳng ra ngoài, gọi điện cho Dạ Mạc Thâm.
Mà ông Uất Trì ngồi bên cạnh đương nhiên đã nghe thấy hết cuộc đối thoại vừa rồi của hai người, có điều nghe không quá rõ, vì vậy sau khi Tổng An ra ngoài, ông liền đứng dậy chen vào ngồi xuống bên cạnh Đậu nhỏ.
“Ô, cụ ngoại.”
Đậu nhỏ dường như mới chú ý tới Uất Trì Kim, ô một tiếng, sau đó gọi ông.
Một câu cụ ngoại khiến lòng Uất Trì Kim xúc động không thôi, nhưng lại thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357868/chuong-954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.