Nghe vậy, ánh mắt La Lê nhìn Geogre lại thay đổi vài phần. "Anh nói cái gì? Anh quả nhiên giống y như đúc voi loi don à?"
Geogre: "... Lừa cô đó, đều là người khác nói loạn, thực ra tôi giữ mình rất trong sạch, mời cô ăn một bữa là để xin lỗi, vừa rồi không làm cô sợ chứ?"
La Lệ không muốn tin anh ta, quật cường cắn môi dưới của mình. "Nếu tôi lừa cô, tôi bị thiên lôi đánh được chưa?"
La Lệ nhìn anh ta một cái, nghi ngờ nheo mắt lại: "Quên đi, anh không cần phải thể đáng sợ như vậy, cho dù anh có nói xin lỗi còn mời tôi một bữa, tôi cũng không cần
Đúng lúc cửa thang máy mở ra, La Lệ trực tiếp bước chậm ra ngoài.
Geogre thấy thế, không thể làm gì khác hơn là đi theo: "Nếu cô không bằng lòng để tôi mời cô ăn cơm thì chính là cô vẫn chưa tha thứ cho tó, cảm thấy tôi xin lỗi không thành tâm
La Lê: ".. Rốt cuộc anh muốn thế nào?" “Mời có ăn cơm xin lỗi mà thôi, cô yên tâm đi... Cô là người của chi d..." Anh ta nói một nửa lại sửa lại lời nói: "Người của công ty, dù tôi có muốn làm náo loạn thể nào cũng không dám làm gì với người của công ty Uất Trì, thật sự chỉ là để xin lỗi thôi."
Sau khi nghe thấy những lời này, La Lệ cảm thấy cũng khá đáng tin, quả thực cô cũng muốn ăn gì đó.
Nhưng mà không làm không nhận lộc. "Đi thôi đi thôi."
Lúc La Lệ đang do dự, Geogre trực tiếp kéo tay cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357767/chuong-853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.