Trong máy vi tính xuất hiện một cảnh này.
Bởi vì La Lê và Hàn Mặc Tử đứng chung một chỗ, mặc dù Geogre đừng khá gần La Lệ, nhưng khi anh ta vén áo lên, là hướng về hai cô gái.
Sau khi cửa thang máy mở ra, nhìn thấy Dạ Mạc Thâm đang đen mặt đứng ở cửa, tiếng kêu của La Lệ như cắm ở yết hầu. "Cậu đang làm cái gì đấy?"
Thanh âm lạnh lùng giống như là từ địa ngục truyền tới, lập tức khiến cho Geogre giống như là bị điểm huyệt đứng im ở nơi đó, chỉ có cái đầu là nhúc nhích, chậm rãi quay đầu lại.
Khi vừa chạm mắt với Dạ Mạc Thâm, Geogre vội vàng thả góc áo sơ mi trong tay xuống, cười nói: “Uất Trì Kim, anh nghe tôi giải thích, đây là hiểu lầm... "Ra đây!
Dạ Mạc Thâm tránh ánh mắt của anh ta, trực tiếp nhìn và phải một người khác.
Hàn Mộc Từ đứng tại chỗ, ánh mắt nhìn Da Mạc Thâm, rồi lại nhìn La Lệ ở bên cạnh.
La Lệ vô ý thức rụt người vào bên cạnh, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi, nhỏ giọng nói: "Tôi không sao, có đi trước di
Hàn Mộc Tử lo lắng Geogre không biết giới hạn, làm cho La Lệ sợ hãi, trước khi đi còn nói với Geogre: "Cậu đừng có bắt nạt người ta.
Sau đó mới đi ra khỏi thang máy.
Sau khi cô đi ra thang máy chưa được bao lâu, cửa thang máy lại “Tinh” một tiếng đóng lại.
Hàn Mộc Tử nhìn Dạ Mạc Thầm ở trước mặt, họ nhẹ một tiếng nói: “Cái đó, vừa rồi...
Lời còn chưa dứt, Dạ Mạc Thâm đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357766/chuong-852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.