Vấn đề này….
Dạ Mạc Thâm híp mắt đánh giá người phụ nữ đang ở rất gần mình.
Vấn đề này dường như đang điều chỉnh tầm trạng, nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lại hiện lên vẻ vô cùng nghiêm túc, hoàn toàn không có một chút ám muội và tình cảm.
Vì sao vậy?
Vì thế ảnh mất Dạ Mạc Thầm nhìn cô càng thêm thăm dò: "Cảm giác gì?"
Giọng nói trầm thấp của anh đập vào sau
đầu của cô, hỏi. Hàn Mặc Tử căn bản không hề để ý đến tình cảm sâu nặng trong mắt anh, một lòng chỉ nghĩ đến chuyện kích thích ký ức của anh, cô hơi buồn bực hỏi: "Em hỏi anh có cảm giác gì, có cảm giác đặc biệt gì chẳng lẽ bản thân anh còn không biết hay sao?"
Cảm giác đặc biệt?
Dạ Mạc Thầm nhớ lại, lần đầu tiên hỗn cô, lúc đó hình như trong đầu anh xẹt qua một cảnh tượng vỡ vụn gì đó
Nhưng anh chưa kịp chộp lấy thì những cảnh tượng đó đã biến mất rồi, nhanh đến mức anh cũng chưa kịp nhìn rõ đó là gì.
Nhưng mà chỉ có mỗi một lần, sau đó cũng không còn xuất hiện cảm giác như thế nữa,
Nghĩ đến đây, Dạ Mạc Thâm nhếch môi mỏng: “Nếu như đó cũng tính là cảm giác đặc biệt vậy thì có "
Tất nhiên có vài lời anh không nói, sợ rằng sẽ dọa người phụ nữ mặt đầy nghiêm túc trước mặt này chạy mất.
Thật ra lúc hôn cô, cảm giác căng mãnh liệt
hơn của anh chính là
Muốn chiếm được nhiều hơn nữa, muốn ăn
CO.
“Cảm giác đặc biệt gì?
Mà hai mắt Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357738/chuong-824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.