**********
“Nhưng mà... cô Tiểu Nhan thực sự theo đuổi chủ sao?"
Câu nói này ngờ vực rằng khả năng cô ấy không thành công là rất cao, Tiểu Nhan nhìn sang Đậu Nhỏ, nhịn không được mà đưa tay bẹo đôi má phúng phính của nhóc. "Nhóc đang nói gì thể hả? Cô Tiểu Nhan không phải có trợ thủ đắc lực là nhóc hả? Chỉ cần nhóc đồng ý giúp đỡ, vậy cô
Tiểu Nhan nhất định sẽ có được chủ của nhóc rồi." Đậu Nhỏ chớp chớp con mất trong veo đen láy, có thể nhìn rõ ràng được bất cứ cảm xúc gì. "Được rồi, chúng ta nhanh đi đến công ty chủ của nhóc đi, nhớ giúp cô Tiêu Nhan là được rồi."
Mà bên kia, sau khi Dạ Mạc Thâm nghe nói Hàn Mộc Tử đã sắp xếp ổn thỏa cho Đậu Nhỏ, không quay xe lại, mà trực tiếp lái xe đến bên cạnh biệt thự Hải Giang.
Sau khi về nước, cô chỉ đến biệt thự Hải Giang đúng một lần. Lần đó cô với Dạ Mạc Thâm còn chưa nối lại quan hệ, lúc đi đến biệt thự để lấy đi bản thiết kế.
Không nghĩ được rằng thời gian trôi qua lại nhanh như vậy. Gió biển ban đêm mang theo cảm giác mát mẻ, Hàn Mộc Tử ngôi trên tấm gỗ, trên người đang mặc đồ ngủ mà nhìn về phía ánh trăng sáng trên biển, cảm thấy trái tim đều trở nên yên bình.
Buổi đêm bình yêu cùng với biển lớn có thể xua tan ưu phiền của lòng người, nhưng nếu như nổi lên sóng lớn cuồn cuộn, thì trái tim cũng dâng trào cảm xúc mãnh liệt.
Gió biển thổi tới, Hàn Mộc Tử có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357593/chuong-679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.