Anh nói gì?
Hàn Mộc Tử hơi sửng sốt một chút, sau đó mới từ từ phản ứng kịp. "Ý của anh là.... Anh không nghĩ rằng em sẽ đến tìm anh? Cho nên vừa rồi anh tưởng mình nghe thấy ảo giác sao?"
Sắc mặt Dạ Mạc Thâm chìm đi mấy phần, im lặng chốc lát mới đáp lại. "Có phải nghe thấy ảo giác hay không, không quan trọng." Hàn Mộc Tử có chút buồn cười.
Cô không nằm chắc được tình huống hiện giờ của Dạ Mạc
Thâm, cảm giác anh cho cô là lúc lạnh lúc nóng, cô nhớ kỹ từng lời có nói với anh, đến bây giờ vẫn nhớ.
Nếu như anh không thể cho cô đủ cảm giác an toàn, vậy cũng đừng tiếp tục trêu chọc cô nữa.
Dù sao sau khi công việc bề bộn như vậy, tâm tư của cô rất nhạy cảm. Có thể cũng chính bởi vì vậy, cho nên cô mới có thể đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà nghĩ thay cho Dạ Mạc Thâm.
Cô cảm thấy, trước đây đều là anh chủ động, mợ chủ động tới tìm anh một lần cũng không phải không thể
Đối với anh mà nói cái gì mới là quan trọng?" "Đậu Nhỏ?" Sau khi Hàn Mặc Tử hỏi một vấn đề, sau đó lại thêm một vấn đề khác. "Có phải bởi vì có con, anh liền cảm thấy đối với anh em không còn....
Lời còn chưa dứt, môi mỏng của Dạ Mạc Thâm liền in lên, trước đó là hôn lên nước mắt của cô, lúc này chuẩn xác mà hôn lên môi cô, Hàn Mộc Tử hơi sửng sốt, theo bản năng liền trực tiếp đẩy anh ra. "Anh có ý gì chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357592/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.