Nếu anh đã bảo mình đợi, vậy nên cô không thể ra ngoài vào lúc này, để Dạ Mạc Thâm đợi một thời gian có được hay không?
Hơn nữa, Hàn Mộc Tử cũng không biết đây là đâu.
Sau khi suy nghĩ về điều đó, cô đơn giản đứng dậy và đi ra ngoài ngôi nhà, định xem xét môi trường ở đây, và nhân tiện, xem dây là đâu.
Khi đi tới phòng khách, Hàn Mộc Tử phát hiện ban công rộng lớn thông với phòng khách, nhưng rèm cản sáng đã bị kéo ra một nửa.
Cô vươn vai, bước tới và kéo rèm cửa.
Ánh nắng hôm nay thật tốt, không biết Dạ Mạc Thâm sẽ ở đây bao lâu nữa.
Hàn Mộc Tử đi tới ban công nhìn quanh, liền thấy quen thuộc hơn, cây bạch quả ở cổng, con đường nhỏ sỏi đá quen thuộc.
Đây... nó có vẻ là khu phố nơi cô sống.
Và vị trí này...
Mười giây sau, Hàn Mộc Tử từ ban công trở lại, vội vàng đi về phía cửa.
Sau khi mở cửa, Hàn Mộc Tử sững sờ nhìn về phía cửa của mình.
Qua nhiên...
Hóa ra là sau khi cô ngủ quên, Dạ Mạc Thâm đã trực tiếp đưa cô qua nhà.
Dạ Mạc Thâm vẫn còn ở đây.
Trong thời gian ngắn, trong lòng Hàn Mộ Tử ngũ vị tạp trần, cô không biết nên nói gì nữa.
Theo như cô biết, lúc trước cô mua căn nhà này, thì căn nhà đối diện không có ai ở, không có chuyện cô mua nhà ở đối diện nhà Dạ Mạc Thâm. Vì vậy rất có thể sau này căn nhà này là do Dạ Mạc Thậm mua.
Về phần tại sao anh lại mua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357567/chuong-653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.