Tiểu Nhan nghe xong, sắc mặt lập tức thay đổi. “Đậu nhỏ, lời này của cháu hình như không giống với những gì chúng ta đã nói đấy nha? Rõ ràng cháu đã đồng ý rồi mà giờ cháu lại muốn đổi ý hở?" “Nhưng mà, cháu có thể nói với cậu là cháu muốn ăn tôm hùm để cậu đưa cháu đi ăn đó nha~"
Nghe thấy thế, con ngươi của Tiểu Nhan lập tức phát sáng, cô ấy ôm chặt bả vai Đậu nhỏ, cảm động đến mức suýt chút nữa thì chảy cả nước mắt: "Đậu nhỏ, cháu đúng là bé ngoan của dì Tiểu Nhan, sau này cháu muốn ăn gì dì Tiểu Nhan cũng sẽ nấu cho cháu!
Đậu nhỏ chớp chớp mắt, cậu bé cảm giác mình đã kiếm được lời.
Lúc Hàn Mộc Tử tỉnh lại đã là giữa trưa, mặt trời chiếu chói chang, mặc dù đã có rèm cửa che lại nhưng trong phòng vẫn cực kỳ sáng.
Cô nhìn thoáng qua khung cảnh lạ lẫm trước mắt, nhớ lại mấy lời Dạ Mạc Thâm nói với mình tối hôm qua.
Nghĩ nghĩ, cô từ từ ngồi dậy.
Nơi này hình như không phải khách sạn mà giống nhà ở hơn, chỉ là trông rất lạ, mà xung quanh cũng không có tiếng sóng biển, chắc không phải là biệt thự Hải Giang.
Vậy đây là đâu?
Hàn Mộc Tử vén chăn lên đứng dậy, bốn phía yên tĩnh, cô nhìn thấy điện thoại di động của mình được đặt trên bàn.
Hàn Mộc Tử đi tới cầm điện thoại lên, phát hiện Dạ Mạc Thâm nhằn cho cô một tin trên zalo. "Sau khi rời giường nhìn thấy tin nhắn này thì đi vào nhà tắm rửa mặt đi, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357566/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.