*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Kiều trực tiếp đi qua lấy, lúc đầu Tiêu Túc không muốn đưa cho cô xem, nhưng khi nhìn vẻ mặt của Thầm Kiều thật sự bình tĩnh, nên anh mới đưa túi hồ sơ cho cô.
“Mợ, lúc đưa giấy này, cậu Dạ …
đã cực kì tức giận…”
Thẩm Kiểu sau khi đi qua lấy được túi hồ sơ, cô không trả lời anh nữa mà trực tiếp mở nó ra.
Trong lòng cô đã có sự phỏng đoán trước, nhưng cô cũng không dám chắc, cô không biết..Dạ Mạc Thâm có thật sự muốn rời bỏ cô hay không.
Sau khi mở túi hồ sơ ra, Thẩm Kiều rút giấy tờ bên trong ra, thấy rõ giấy tờ bên trong túi hồ sơ chính là điều mà trong lòng cô đã suy nghĩ từ nãy giờ, trong phút chốc mặt cô trở nên nhợt nhạt.
Cô cố mở to mắt ra xem nihư không muốn tin vào sự thật.
Môi Thẩm Kiều tím tái, tay cô vẫn nhẹ nhàng nhưng lại đang run rầy, khiến giấy tờ trong tay cô rơi xuống, nằm lặng im trên nền đất.
Tiêu Túc hốt hoảng lo sợ: “Mợ…”
“Anh ấy thật sự muốn tuyệt tình như thế sao? Chỉ bởi vì…Bởi vì tôi không xuất hiện ở bữa tiệc hôm đó…Nên anh ấy muốn gửi giấy ly hôn đến cho tôi sao?”
Nước mắt cô tuôn rơi, từng giọt rơi trên giấy, làm tờ giấy nhanh chóng bị ướt một khoảng lớn.
Cô ngồi xổm xuống, lại nhặt đống giấy tờ lên. Rồi lại tự nói với chính mình “Được, nếu anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357225/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.