*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Thẩm Kiều bước vào phòng tắm, bản thân cô cũng không thích cái mùi tanh tưởi trên cơ thể mình.
Nhưng việc lúc trước làm cô thực sự rất giận.
Những người đó làm việc dưới trướng tập đoàn nhà họ Dạ, trào phúng cô, trào phúng Dạ Mạc Thâm.
Chỉ cần nghĩ đến việc anh bị chính nhân viên của mình ở sau lưng cười nhạo là tàn phế, không đi lại được rồi vân vân, Thẩm Kiều đã cảm thấy cực kỳ tức giận.
Tại sao những người này lại tùy ý cười nhạo người khác như thế? Họ làm vậy thì có ích lợi gì cho bọn họ? Vòi hoa sen từ đỉnh đầu đổ xuống làm ướt cả người Thầm Kiều.
Cô cởi bỏ bộ quần áo bốc mùi trên người rồi mở ống thông gió trong phòng tắm.
Bờ vai bị bỏng khi bị nước sôi làm ướt rất đau, Thẩm Kiều vô thức bước sang bên cạnh hai bước.
“Cốc cốc.” Bên ngoài truyền đến thanh âm Dạ Lẫm Hàn gõ cửa, Thẩm Kiều theo phản xạ ôm lấy chính mình.
“Em dâu, trong đó có sữa tắm, em tự dùng đi, anh đi ra ngoài trước, lát nữa trợ lý sẽ qua gặp em.” “Vâng ạ” Thẩm Kiều gật đầu, bây giờ cô Ê quá bần, phải tắm rửa nhanh một “ chút.
Nên cô cũng không cố ky nhiều.
Khoảng hai mươi phút sau, hình như có ai đó đẩy cửa vào phòng nghỉ, rồi gõ cửa phòng cô.
“Ai đó?” Trầm mặc hồi lâu, Thẩm Kiều mới cảnh giác hỏi một câu.
Cô vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357026/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.