người cô có dán nhãn của tôi.
“Đừng!”
Đôi môi mềm mại bị chiếm mất.
Đôi môi Dạ Mạc Thâm hơi khô và có chút lạnh.
Anh không có một chút dịu dàng nào hôn lấy cánh hoa mềm mại của cô, sức lực mạnh mẽ.
Thẩm Kiều nửa ngày cũng chưa tỉnh lại, cô tự nhiên bị Dạ Mạc Thâm hôn.
Vì sao chứ? () Dạ Mạc Thâm lại ấn lấy cái ót của cô.
Một lần nữa hôn xuống, nụ hôn của anh mang theo sự tức giận, chỉ đơn giản thô lỗ.
Sau khi Thẩm Kiều từ chỗ chị Tỉnh đi ra, cô đã tô son môi màu hồng đào này.
Lúc cô cắn môi dưới, ý muốn muốn hôn lên đôi môi đỏ mọng này đã nổi lên trong đầu Dạ Mạc Thâm.
Lúc lên sau xe cô lại như vô tình hay cố ý dụ dỗ anh, mãi cho đến lúc nhìn thấy cô với Lục Tầm Thường đứng gần nhau.
Dạ Mạc Thâm bị kích động rồi.
Âm thầm nghĩ hôn cô để phát tiết lửa giận từ tận đáy lòng.
Thẩm Kiều lại ngơ ngác, mặc anh đòi hỏi, cô trừng lớn con mắt, không thể tin nổi nhìn (Cô vợ đánh trảo}anh.
Cơn giận của Dạ Mạc Thâm càng lớn hơn.
Cô đối với nụ hôn của mình không có một chút cảm giác.
Tay kia của Dạ Mạc Thâm tiến đến bóp lấy một bên hông cô, kéo nửa người cô lên trên đùi mình.
Thân mình nhỏ nhắn của Thẩm Kiều liền bị Dạ Mạc Thâm túm qua, không thể không chế.
Cô nhoài người vào lồng ngực anh, theo phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2309241/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.