CÙNG CŨNG CÓ MANH MỐI Giọng của Hàn Tuyết U không hề nhỏ, truyền qua điện thoại cô, trong gian phòng yên tĩnh đột nhiên phát ra âm thanh kỳ lạ..
Có lẽ vì có chút chột dạ.
Cho nên Thẩm Kiều vô thức đưa tay ra để che điện thoại lại, rồi liếc mắt về hướng phòng tắm, không thấy ai, chỉ có tiếng nước rơi róc rách trong đó.
Cô đang nói chuyện ở đây, bọn họ có chắc cũng không nghe thấy đâu? {}th 38:…Ó MANH MỐI Nghĩ đến đây, Thẩm Kiểu ho khan một cái rồi đưa điện thoại lên tai, gật đầu nói: “Ừm, cậu có thấy tin nhắn mình vừa gửi cho không?”
“Nhìn thấy rồi, cậu nói tìm thấy một chiếc cúc áo.
Đó có thể là của người đàn ông đó, đúng không?”
“Ừm, gần đây cậu có tìm thấy manh mối nào không?”
“Không có, cậu chả cấp cho mình manh mối nào cả.
Mình bên này tìm người giống như mì kim dưới đáy biển.
Nhưng vừa rồi cậu nói cậu có cúc áo nào đó của anh ta? Cậu xuống chụp cho mình xem nó như thê nào.”
(Cô vợ đánh trảo}“Được thôi.”
Hàn Tuyết U thở dài bên kia, “Cậu dạo này thế nào rồi? Dạ Mạc Thâm không làm khó cậu nữa đấy chứ?”
“Không có, chúng mình đã ký hợp đồng.
Mình chỉ ở nhà họ Dạ trong vòng nửa năm, nửa năm sau rời đi.”
“Tâm tính của người đàn ông rất kỳ lạ.
Sau nửa năm nữa bụng của cậu sẽ to dần hiện rõ, nhưng lúc đó là mùa đông, Cậu vốn dĩ đã gầy, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2309235/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.