KHÔNG CẨN TIẾN CỦA ANH Giọng nói sắc bén đột ngột làm Thẩm Kiều sợ hãi, cô siết chặt chiếc khăn tắm trên người, rồi bước chầm chậm về phía Dạ Mạc Thâm.
Chỉ là đi đến một khoảng cách nhất định với Dạ Mạc Thâm, Thẩm Kiểu đột nhiên dừng lại.
Cô cắn môi dưới.
“Có vấn đề gì không?”
“Đỡ tôi lên giường.”
Dạ Mạc Thâm nói với giọng lạnh lùng, trong mắt anh không có bất kỳ gợn sóng nào cả.
Thẩm Kiều thở phào nhẹ nhõm, hóa ra anh chỉ là nhờ cô đỡ anh lên giường, vậy được thôi.
Chỉ có điều, cô đang quấn một chiếc khăn tắm, không cần thận nó có thể tuột ra bất cứ lúc nào, vì vậy Thẩm Kiều vội nói: “Tôi có thể vào thay quần áo xong mới giúp anh được không? Tôi vừa nãy … quên mang quần áo vào.
”
Dạ Mạc Thâm im lặng, chỉ nhìn cô.
Thẩm Kiều nắm một góc khăn tắm, cắn môi dưới nói, “Chỉ một lúc thôi, một lúc thôi là xong.”
Anh vẫn không nói, Thẩm Kiều cảm thấy cô không thể quấn khăn tắm để giúp anh được.
Bởi vậy anh không nói, cô chậm rãi di chuyển.
Cô thấy Dạ Mạc Thâm không có cử động nào khác, liền quay lại rồi chạy đến giường, lấy bộ quần áo cô đã chuẩn bị trước đó, sau đó lao vào phòng tắm.
Vào trong chưa được bao lâu cô vội vã chạy ra, chiếc váy phất phơ khoác trên người cô.
Khi cô bước ra, để lộ bờ vai trắng nõn, Thẩm Kiều vừa đi vừa chỉnh bộ quần áo bước về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2309234/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.