Trên ngã tư đường.
Thầm Kiều lê những bước chân nặng nề chậm chạp bước về phía trước, vẻ mặt mơ màng, ánh mắt đỏ hoe, nước mắt dường như đông lại nơi khóe mắt không một giọt nào rơi xuống.
Túi xách trên tay đã bị cô kéo lôi đến biến dạng, càng lộ rõ vẻ thấp kém.
Ẩm! Không biết là ai chạy nhanh đến mức đụng phải cô.
Cô cả người ngã xuống đất, túi xách rơi xuống hỏng }cả, đồ đạc trong túi cũng bị rơi ra ngoài.
Người đụng trúng cô lúng túng đứng xin lỗi, “Xin lỗi! Cô không sao chứ?”
Cô đơ người ngồi yên tại chỗ, ngơ ngác nhìn trong một chốc.
Người đụng trúng cô nhanh chóng ngồi xuống giúp cô nhặt đồ lên, sau đó đặt chúng vào trong tay cô: “Xin lỗi, tôi còn có việc.
Thật sự rất xin lỗi, đồ của cô đều ở trong đây rồi.”
Sau khi người đó đưa đồ trả lại cho cô, liền lập tức đứng dậy chạy đi mất.
Trong tay của cô đều là những thứ do anh ta giúp cô nhặt lên, cái túi nát bị vứt nằm sang một bên, không thể đựng được bất cứ thứ gì nữa.
Cô cúi đầu, ánh mắt nhìn xuống khiến người khác không thể nhìn rõ được tâm tình trong mắt cô, một lát sau cô đột nhiên cuối mặt nở một nụ cười.
Những người đi đường lần lượt né tránh cô, không ai dám tiến đến.Có một thứ gì đó từ trên mặt cô tí tách rơi xuống, rơi trúng mu bàn tay cô, rất nhanh sau đó ướt lan ra cả ống tay áo cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2309224/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.