Trong bệnh viện.
Sau khi bác sĩ kiểm tra xong xuôi cho Thẩm Kiều, ông ta quay sang nói với Dạ Mạc Thâm: “Bệnh nhân đã bị hoảng sợ quá độ.”
Bị hoảng sợ sao? Dạ Mạc Thâm nheo mắt lại, cô vẫn luôn ngồi ngơ ngần ở trong phòng, sao lại bị thứ gì đó làm cho hoảng sợ được? Không lề… Dạ Mạc Thâm nhớ tới cảnh bóng tối bao trùm lên mọi thứ lúc anh tới biệt thự.
Chẳng lẽ là do cô sợ tối à? “Bệnh nhân bị thứ gì đó làm cho sợ hãi tột độ, cũng vì quá sợ hãi nên bây giờ cô ấy đang tự rơi vào trong ảo tưởng của chính mình, cho nên…”
Tiêu Túc liếc mắt nhìn Thẩm Kiều đang nằm trên giường bệnh bằng ánh mắt kỳ quái rồi nói bằng giọng nghi ngờ: “Có người sợ bóng tối cũng là chuyện thường thấy, nhưng dù có sợ thì cũng không đến mức này chứ? Bác sĩ, cô ấy không bị thương hay bị cái gì khác à?”
“Tôi kiểm tra hết rồi, ngoài huyết áp thấp và thể lực kém thì sức khỏe của cô ấy không có chỗ nào bất thường cả.
Hơn nữa, cô ấy còn đang mang thai đúng không? Sau này không thể thường xuyên chịu được loại sợ hãi như thế này đâu, tôi thấy cô ấy có dấu hiệu của việc đã từng bị sảy thai, nên nếu về sau mà những chuyện như thế này còn tiếp tục xảy ra thì cô ấy có thể phải sinh non dấy.”
“Nhưng sao cô ấy lại làm như vậy?”
Tiêu Túc kể lại sự việc đã xảy ra lúc đó cho bác sĩ nghe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2309195/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.