Các bạn chỉnh cỡ chữ và màu nền phù hợp để đọc thoải mái tại dấu cài đặt nằm giữa tiến chương và lùi chương nhé! Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ! br> “Cậu Dạ, theo như trong tư liệu thì lúc nhỏ trợ lý Thẩm từng bị bắt cóc để bán di.”
Giọng của Tiêu Túc vừa vang lên thì tình cờ Dạ Mạc Thâm cũng thấy được chỗ anh ta đang nói đến.
“Vì trợ lý Thẩm khác với những đứa trẻ khác nên cô ấy bị nhốt một mình trong một căn phòng tối nhỏ riêng biệt, lúc đó cảnh sát nói là cô ấy bị nhốt trong phòng suốt ba ngày ba đêm mà không được cho một miếng nước hay một miếng cơm nào, cũng chưa từng có ai đến xem cô ấy thế nào.”
Nghe đến đây, bàn tay đang cầm tờ tư liệu của Dạ Mạc Thâm đã lặng lẽ siết chặt.
“Ba ngày sau, tên bắt cóc đi vào đánh cô ấy một trận nhừ tử, theo như tôi nghe được lúc cảnh sát tìm được cô ấy thì trợ lý Thẩm đã thoi thóp, lúc vào bệnh viện phải cấp cứu rất lâu mới cứu sống được.”
Nói đến đây, Tiêu Túc dừng lại một lát, sau đó nói một cách gượng gạo: “Lúc ấy… trợ lý Thầm chỉ mới bốn, năm tuổi.”
Bốn năm tuổi, bị bỏ đói ba ngày, không uống được một ngụm nước, thế mà… Dạ Mạc Thâm cảm giác như có vật gì đó đâm vào trái tim anh thật đau, tờ tư liệu trong tay anh bị vò thành một cục, Tiêu Túc đứng bên cạnh lặng lẽ nhìn, nhắc nhở một câu: “Cậu Dạ, hình như cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2309194/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.