Triệu Vũ ngại ngùng sờ sờ đầu, chân thành giải thích với Thẩm Kiều.
“Tôi tên là Triệu Vũ, là con độc nhất của Tập đoàn Triệu Phong, bình thường tôi thích chơi bóng đá, đua xe, tôi muốn làm bạn với em.”
Thẩm Kiều: “…”
Tịnh Nhan: “…”
Hàn Tuyết U bĩu môi, mở miệng giêu cợt: “Tập đoàn Triệu Phong? Là thứ gì chứ? Còn muốn kết bạn với chúng tôi? Cũng không nhìn chính anh có xứng hay không hả?”
Lời nói ra khiến sắc mặt mọi người thay đổi, trên mặt Triệu Vũ lúc xanh lúc trắng, nhìn Hàn Tuyết U không nói nên lời.
Mặc dù Thẩm Kiều không muốn để ý tới người trước mặt, nhưng lời nói vừa rồi của Hàn Tuyết U cũng hơi nặng, hơn nữa cô cũng không thể tin được những lời đó lại là Hàn Tuyết U nói ra, vì vậy ngạc nhiên nhìn cô ta.
Kể từ sau khi Hàn Tuyết U thành cô chủ nhà họ Hàn thì có rất nhiều người nâng cô ta, bình thường ngang ngược làm bậy, mọi người cũng không dám làm gì cô ta chỉ bởi vì thân phận của cô ta, chỉ là bình thường khi ở trước mặt Thẩm Kiều cô ta luôn đóng giả thành dáng vẻ trước kia, bây giờ nhìn thấy Triệu Vũ, đột nhiên quên mất.
Nghĩ tới đây, Hàn Tuyết U vội vàng đổi vẻ mặt hiền hòa.
“Thẩm Kiều, mình không có ý đó… mình chỉ cảm thấy…” Cô ta tiến tới gần tai Thẩm Kiều nói nhỏ một câu, sau đó thành công khiến cho sắc mặt Thẩm Kiều thay đổi vài phần.
“Anh đi nhanh di.” Tịnh Nhan thúc giục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2309091/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.