🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vậy anh ta có nghi ngờ mối quan hệ của anh ta với đứa bé này hay không? Hoặc là chuyện này có làm anh ta nhớ tới đêm mưa trước đó không?

Nhìn thấy sắc mặt trong phút chốc trở nên tái nhợt của cô, Dạ Lẫm Hàn hơi nhíu mày, hạ giọng nói: “Em không biết chuyện này sao?”

Thẩm Kiều lắc đầu, cô lục lại trong ký ức.

Bàn tay của Dạ Lẫm Hàn dừng giữa không trung, một lát sau mới mím môi nói: “Là Mạc Thâm phải không?”

Cô còn chưa kịp trả lời, Dạ Lẫm Hàn lại nói: “Không đúng. Mạc Thâm đang ngồi xe lăn, e rằng không thể làm ra chuyện này được, vậy…” Ánh mắt của anh ta sắc bén nhìn vào khuôn mặt Thẩm Kiều.

“Ai cũng không phải!” Thẩm Kiều lớn tiếng phản bác.

Dã Lẫm Hàn khó hiểu: “Kiều Kiều?”

Thẩm Kiểu thu mình vào một góc tường, ôm đầu, cảnh giác nhìn Dạ Lẫm Hàn: “Chuyện này không liên quan đến anh!”

Ánh mắt cảnh giác như đang nhìn kẻ trộm của cô khiến trái tim Dạ Lẫm Hàn nguội lạnh, anh cau mày nhìn cô: “Em ghét anh đến vậy sao?”

Nghe thấy những lời này, trái tim Thẩm Kiều khẽ rung động, cô chưa kịp phản ứng gì, Dạ Lẫm Hàn bước tới, siết chặt lấy cổ tay cô: “Tại sao?

Anh đã làm gì khiến em phải tổn thương như vậy? Em muốn hận anh như vậy sao? Từ lúc em bước chân vào nhà họ Dạ, anh luôn đối xử tốt với em, thậm chí…”

Thẩm Kiều muốn rút cánh tay của mình ra, nhưng đừng nhìn Dạ Lẫm Hàn bình thường dịu dàng như ngọc, sức lực của anh ta cực kỳ mạnh, anh ta siết lấy cổ tay cô rất chặt, bất kể cô có giãy giụa như thế nào cũng không thoát ra được, chỉ có thể tức giận nói: “Thậm chỉ làm sao? Dạ Lẫm Hàn, anh mau bỏ em  ra.

“Thậm chí ngay cả trái tìm anh cũng trao cho em.” Dạ Lẫm Hàn nhìn cô, vẻ mặt nặng trĩu, đau khổ: “Thế nhưng em lại đề phòng anh, ghét bỏ anh, rốt cuộc thì anh đã làm sai chuyện gì?”

Đối diện với khuôn mặt đau khổ của anh ta, Thẩm Kiều cảm thấy hơi áy náy, nhưng đúng là như vậy, từ sau khi cô bước chân vào nhà họ Dạ, anh ta đã luôn giúp đỡ cô, kể cả việc lần trước bị mẹ ruột làm nhục giữa đường, hay thậm chí là chuyện của Lâm Giang, anh cũng đều thay cô giải quyết ổn thỏa.

Thế nhưng… Quan hệ của cô và anh ta quá phức tạp, cô không muốn thừa nhận sự qua lại của hai người.

Nghĩ đến đây, Thầm Kiều rũ mắt xuống, dùng sức cắn môi dưới: “Thả emra.”

Dạ Lẫm Hàn vẫn nắm chặt lấy tay cô, không có ý định buông ra.

“Dạ Lẫm Hàn!“ Thẩm Kiều đỏ mặt vì tức giận.

Nghe thấy tên mình được phát ra từ miệng của cô, bàn tay đang siết chặt lấy cô của Dạ Lẫm Hàn hơi buông lỏng, một lúc sau mới cười mãn nguyện buông tay cô: “Nếu em bằng lòng gọi tên của anh thường xuyên như vậy, anh sẽ không đối xử với em như bây giờ, anh không muốn nghe em gọi anh hai tiếng anh cả nữa, không muốn nữa…”

Thẩm Kiều: “…”

Im lặng một hồi lầu, Thẩm Kiều từ trong góc chuẩn bị bước xuống giường “Em ra ngoài cũng lâu rồi, em phải quay về thôi.”

“Đã qua một đêm rồi, em còn muốn quay về sao?”

Thẩm Kiểu kinh ngạc ngẩng đầu, đã một đêm rồi ư?

“Sau khi đưa em về nhà riêng thì em liên tục phát sốt, sau đó không còn cách nào khác anh chỉ có thể đưa em đi bệnh viện, bác sĩ nói là em bị nhiễm lạnh rồi, còn sốt cao và bất tỉnh nên chỉ có thể nằm lại đây một đêm.”

Nghĩ đến việc mình cả đêm không về nhà, sắc mặt Thẩm Kiều liền tái nhợt, lo lắng không biết Mạc Thâm nghĩ cô như thế nào, nghĩ tới đây, cô lập tức muốn lấy điện thoại, nhưng tỉm rất lâu rồi vẫn không thấy đâu.

“Em tìm cái này sao?” Dạ Lãm Hàn đưa điện thoại của cô đến, Thẩm Kiều lập tức nhận lấy, sau đó vô thức gọi điện cho Dạ Lãm Hàn.

“Nếu như là Mạc Thâm thì anh nói cho em biết, cả đêm hôm qua điện thoại của em không hề reo.”

Động tác của Thẩm Kiều bất chợt dừng lại, cô ngầng đầu nhìn Dạ Lãm Hàn có vẻ không tin tưởng.

“Thất vọng sao? Hay là đau lòng? Cả đêm qua em không về nhà mà ngay cả cuộc điện thoại cũng không gọi cho em?”

Thẩm Kiều: “…”



Thế nhưng vì vừa trãi qua cơn sốt cao, Thẩm Kiều vừa nhảy ra khỏi giường đầu óc liền cảm thấy choáng váng, người ngã thẳng về phía trước.

Binh!

Thẩm Kiều ngã lên mặt đất, Dạ Lãm Hàn sắc mặt thay đổi, anh vội vàng chạy lại đỡ cô dậy: “Kiều Kiều, không sao chứ?”

“Anh buông em ra!“ Thầm Kiều dùng sức đầy anh ta ra “Không cần quan tâm đến chuyện của em, anh chỉ là anh cả của em thôi, cho dù là Dạ Mặc Thâm không thích em thì em với anh cũng không bao giờ có quan hệ gì khác!”

Nói xong, Thẩm Kiều liều mạng đẩy Dạ Lãm Hàn ra xa.

Một người đàn ông to con như Dạ Lãm Hàn bị cô đầy lùi về sau mấy bước, lưng đập vào tường lạnh lẽo, khuôn mặt anh đau đớn nhìn Thẩm Kiều: “Nhưng anh một chút cũng không muốn làm anh cả của em.”

Thầm Kiều không muốn nhiều lời với anh ta mà quay người đi ra ngoài, mặc dù bước di rất loạng choạng nhưng cô vẫn cố gắng bước từng bước ra ngoài.

Dạ Lãm Hàn nhìn chằm chằm vào bóng lưng của cô, cuối cùng không nhịn được thở dài rồi đuổi theo cô.

“Đề anh đưa em về.”

“Không cần.” Thẩm Kiều hất tay của anh ta ra “Không liên quan đến anh.”

“Nếu như em đã ghét anh như vậy thì sau này anh sẽ không nói như vậy nữa.” Nói xong, Dạ Lãm Hàn giơ tay ôm lấy cô, mặc kệ cô giãy giua như thế nào, bình tĩnh nói: “Thân thể em bây giờ rất yếu, lẽ ra phải nhập viện thêm vài ngày nhưng em nhất quyết không đồng ý, bây giờ anh đưa em về nhà, tuyệt đối không ép buộc em làm gì cả!”

Câu nói sau khiến cho Thẩm Kiều bình tĩnh lại, cô ngước mắt nhìn lên khuôn mặt Dạ Lãm Hàn đang đối diện mình, đột nhiên không muốn nói gì nữa.

“Yên lặng một chút” Anh ta bất lực thở dài, sau đó ôm cô rời khỏi bệnh viện, dừng xe ở bãi đậu rồi đưa cô vào, không gian xung quanh yên tĩnh, sau đó anh cúi người xuống thắt dây an toàn cho cô rồi anh nhìn vào mắt cô.

“Kiều Kiều, em nhớ lấy, tôi Dạ Lãm Hàn, tuyệt đối không ép buộc em làm bất cứ chuyện gì, cho dù là lúc nào, chỉ cần em nói muốn thì tôi đều có thể làm vì em.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.