Bình thường anh ta sẽ không bao giờ đưa giấy thỏa thuận ly hôn ra, nhưng hôm nay anh ta lại đưa giấy ra nhanh như vậy, có thể hiểu rằng anh ta đã tương đối chắc chắn về chuyện này rồi, nên mới cổ sự cương quyết như vậy, hẳn là anh ta sẽ không thay đổi đâu!
Nhưng mà Thẩm Kiều vẫn không hiểu nổi!
Chỉ là một buổi tiệc thôi mà, vì sao anh ấy lại để ý đến tiệc tùng từ bao giờ vậy. Nếu buổi tiệc đó thật sự quan trọng, thì nếu cô không đi, cô hiều anh sẽ tức giận.
Nhưng anh ấy tức giận đến mức nào mà phải lấy ra cả giấy ly hôn.
Trong chuyện này, rốt cuộc còn điều gì mà cô không biết?
Nhưng nếu việc đã là như vậy, thì cô nhất định phải gặp Dạ Mạc Thâm để hỏi mọi chuyện cho rõ ràng!
“Mợ chủ, mợ nghe tôi đi mà, coi như Tiêu Túc cầu xin mợ, tôi và mọi “ người ở đây không ai muốn nhìn thấy mợ ngã quy ở đây đâu!”
Thẩm Kiều không nói lời nào, cũng không hề phản ứng lại lời nói của Tiêu Túc.
Cô không tin việc Dạ Mạc Thâm sẽ thay đổi sau vài ngày đâu. Với tính cách của anh ấy, nếu mà cô không có hành động gì chuộc lỗi, thì quan hệ của hai người cũng chấm dứt tại đây.
Dù là một ngày, hai ngày, hay thậm chí là một tuần, sự tức giận của Dạ Mạc Thâm cũng sẽ không thay đổi.
Thậm chí, sự tức giận của anh ấy sẽ chỉ càng tăng theo thời gian mà thôi…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308961/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.