*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thẩm Nguyệt, tại sao con lại có thể nghĩ như vậy? Không phải như con nghĩ đâu! Cô ta trở thành cô lớn của Nhà họ Hàn có khi lại là chuyện tốt, chỉ cần cô ta càng ngày càng phát triển, Nhà họ Thẩm của chúng ta lại chính là ân nhân lớn của Nhà họ Hàn, chúng ta cũng có thể hưởng lợi từ nó, trong tương lai nhà chúng ta cũng có thể trở thành đại gia! “
“Không!” -Thầm Nguyệt lùi lại, bịt tai lại: “Mẹ thì biết cái gì chứ?Từ trước đến giờ ngay cả tiền tiêu vặt mẹ cũng chưa bao giờ đưa đủ con dùng! Ngay cả lần trước lấy vội tiền của chị ta cho con cũng không đủ tiêu! Mẹ ơi, con thật sự không muốn sống cuộc sống này thêm một chút nào nữa. Mẹ có biết các bạn cùng lớp của con giàu như thế nào không? Bố mẹ chúng có khả năng như thế nào không? Con… con muốn được như họ, nhưng … tại sao? Là Thẩm Kiều sao? Cô ta với con tại sao lại có khác biệt lớn đến vậy? Rõ ràng là … con tốt hơn cô ta. “
Nói đến đây, Thầm Nguyện như chịu đựng không nổi nữa mà hét lên mấy tiếng, sau đó xoay người chạy ra ngoài.
“Thầm Nguyệt!”
Bà Thầm muốn ngắn cô ấy lại, Thẩm Nguyệt dù sao cũng là con gái yếu đuối, cô ấy chạy nhanh đến mức vừa ra khỏi nhà đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Quên đi, con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308945/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.