“Không để vào mắt?Nghe thế, Hàn Mộc Tử cười nhạt một tiếng:“Tôi nghĩ là cô hiểu lầm rồi, không để người khác vào mắt, chằng lẽ không phải các người sao? Huống hồ, tôi đã nói rồi, các người có thể tới bên trong công ty của tôi làm việc, chính là vinh hạnh của tôi. Nhưng tôi không thích miễn cưỡng người khác, mặc kệ là công việc hay là tình cảm, đều phải là cam tâm tình nguyện, bằng không……Cho dù các người có ở lại công ty của tôi, cũng thiết kế không ra tác phẩm nào tốt.”
Có thể nói Hàn Mộc Tử đang dùng phương pháp nói khích nha.
Những người này từng người từng người đều kiêu căng ngạo mạn, dùng biện pháp bình thường đại khái sẽ chỉ làm bọn họ càng thêm xem thường, không tín nhiệm cô.
“Nói xằng nói bậy gì thế, chúng tôi đều là nhà thiết kế xuất sắc, làm sao lại bởi vì cô mà không thiết kế ra tác phẩm nào tốt? Ha, ngược lại tôi thật sự muốn ở lại nhìn xem, cấp trên mới như cô có thể dẫn dắt đoàn đội chúng tôi được hay không, có nuốt trôi hay không.”Lãnh Nguyệt Nguyệt tính tình ngạo mạn, đương nhiên là chưa từng gặp qua đả kích như vậy rồi.
Trương Ngọc nháy nháy mắt:“Tôi cũng giống như Lãnh Nguyệt Nguyệt.”
Lý Tuấn Phong hai tay vòng ở trước ngực, cười híp mắt nhìn qua Hàn Mộc Tử:“Cấp trên là mỹ nữ, tôi đương nhiên thích rồi.”
“Nếu Nguyệt Nguyệt ở lại, vậy tôi khẳng định là cũng phải ở lại.“Vương An đi đến bên cạnh chỗ ban nãy đứng bên cạnh Lãnh Nguyệt Nguyệt.
Mà Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308900/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.