Hàn Mộc Tử trở về nhà họ Hàn, liền trực tiếp đi xuống bếp, sau đó tự mình nấu cháo
Có đang suy nghĩ, Dạ Mạc Thâm bị thương nặng thành tinh trạng như thế này. lẽ anh muốn ăn đồ ăn thanh đạm một chút. Cô còn đang suy nghĩ vết thương ở sau lưng của anh, vậy lúc buổi tối anh phải ngủ như thế nào? Năm ngửa là không thể nào, dù sao vết thương thành như vậy, năm đè lên vết thương thì chỉ làm vết thương chuyển biến xấu thêm.
Hay là anh phải nằm ngủ sấp sao?
Vừa nghĩ tới cái thân hình to lớn kia phải co mình trên giường nhỏ ở phòng bệnh mà khó nhọc, trong đầu Hàn Mộc Tử liền đã xuất hiện một cảnh tượng vô cùng sống động, sau đó cô liên không nhịn được bật cười.
Sau vài tiếng cười, Hàn Mặc Tử cảm thấy hiện tại anh cũng rất thảm. Nếu như không phải là vì anh ngăn những thứ đó lại, phía sau lưng của anh cũng sẽ không bị thương như vậy, và người nằm ở đó là cô chứ không phải anh.
Hơn nữa, lúc đó nếu như không phải anh thay cô chặn lại, thì khuôn mặt và cơ thể của cô đã
Nghĩ thôi cũng đã sợ, Hàn Mặc Tử không dám nghĩ tiếp, chỉ có thể cấp tốc đem cháo nấu xong, sau đó lấy bình ủ cháo giữ nhiệt cho chảo vào, sau khi suy nghĩ xong lại tự mình xào thêm mấy món ăn thanh đạm.
Tay nghề của cô cũng không tệ lắm, cô vẫn luôn biết nấu ăn, chỉ là những năm gần đây có ít nấu thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308793/chuong-481.html