Hai người đi tới hậu trường, giọng nói cũng dần trở nên mờ ám. "Quản lý, người ta nói thật mà, nếu anh không tin thì tối người ta đến tận nhà giải thích với anh được không? Ưm... đáng ghét..."
Những nhân viên khác đi ngang qua thấy cảnh này đều thờ ơ như không, đi thẳng không hề thay đổi sắc mặt. Bọn họ thấy người đàn bà này lẳng lơ nhiều đến quen rồi.
Mười lăm phút sau, giải quyết xong quản lý nhà ăn, cô ta vào nhà vệ sinh thanh lý một chút. Rửa tới một nửa, cô ta ngẩng đầu nhìn chằm chằm chính mình trong gương.
Người trong gương từng là cô cả nhà họ Hàn xinh đẹp yêu kiều, bây giờ đã biến thành nhân viên phục vụ rẻ mạt, mỗi tháng cầm vài đồng lương còm qua ngày, hoàn toàn không đủ cho cô ta tiêu xài.
Cho nên, cô ta lựa chọn... bán đứng bản thân.
Cô ta chơi một chân với quản lý, tiền lương lập tức cao hơn người khác gấp đôi, cô ta đắc ý vô cùng, cảm thấy bản thân cao hơn những nhân viên khác một bậc.
Cho tới hôm nay, khi cô ta nhìn thấy người kia trên tivi.
Năm năm trôi qua, cô ta nghèo túng thế này, mà người kia lại vô cùng chói lọi.
Nghĩ tới đây, cô ta nắm chặt hai tay lại, móng tay dài đâm vào thịt lại không thấy đau đớn chút nào. Cô ta nhìn chằm chằm người trong gương, hận đến nghiến răng nghiến lợi. "Thẩm Kiều! Thẩm Kiều! Thẩm Kiều! Thẩm Kiều!"
Cô ta nghiến răng lẩm bẩm, sau đó càng ngày càng phát điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308733/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.