**********
“Mẹ ơi?" “Mẹ ơi?” Đậu nhỏ thấy mặt mẹ cậu trắng bệch như tờ giấy, đôi mày nhỏ dưới lớp mặt nạ hơi nhíu lại chứng tỏ cậu đang không vui.
Cậu vốn dĩ muốn thăm dò mẹ thôi, không ngờ mẹ lại phản kháng như vậy.
Haiz
Đậu nhỏ duỗi tay ra quơ quơ trước mặt Hàn Mộc Tử, cố gắng kéo tâm trí cô trở lại.
Tuy nhiên, Hàn Mộc Tử như thể rơi vào suy nghĩ của mình, làm thế nào cũng không thoát ra được. . ngôn tình tổng tài
Tình huống như vậy...Đậu nhỏ đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, cậu không dám dò xét Hàn Mộc Tử nữa, cậu vội vã đưa tay ôm lấy Hàn Mộc Tử. Quả nhiên đúng như cậu dự đoán, ngay cả cổ mẹ cũng lạnh, thậm chí đang đổ mồ hôi lạnh không ngừng. "Mẹ! Mẹ ơi!” Đậu nhỏ dùng sức gọi Hàn Mộc Tử, chỉ có điều Hàn Mộc Tử không có phản ứng.
Dáng vẻ này của cô quả thực đã dọa Đậu nhỏ sợ chết khiếp, cậu suýt nữa bật khóc: “Mẹ ơi! Mẹ để ý Đậu nhỏ đi mà!”
Tiếng khóc của cậu bé bỗng chốc rơi vào tại của Hàn Mộc Tử, Hàn Mộc Tử giật mình một cái rồi phản ứng lại, cô cúi đầu nhìn thằng bé đang ôm cổ mình, đôi mắt nhỏ khóc đến đỏ ửng, cô mới giật mình nhận ra vừa rồi đã xảy ra chuyện gì... “Đậu nhỏ ơi..."
Như thể vừa sống sót sau tai nạn, Hàn Mộc Tử chậm rãi gọi tên Đậu nhỏ. “Mẹ ơi, con ở đây nè, mẹ đừng làm Đậu nhỏ sợ được không?” Đậu nhỏ vừa trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308732/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.