Hàn Tử sở, ngẩn ra ba giây rồi mới biết đó là cái gì, cô hoảng sợ đưa tay lên muốn đẩy Dạ Mạc Thâm ra.
Nhưng dường như hành động này của cô càng gợi lên sự kích thích đối với Dạ Mạc Thâm. Bàn tay vốn đang đặt trên eo cô của anh càng siết chặt hơn, một lực siết lớn đến nỗi dường như đang muốn siết gãy eo của cô.
Anh dồn ép cô trên cánh cửa của tủ quần áo phía sau, lực rất mạnh khiến Hàn Mộc Tử cảm thấy mình không thể nào thở được. Cô muốn đẩy ra anh, nhưng anh lại càng ôm lấy cô chặt hơn. Đôi môi mỏng đang hôn cô của anh bắt đầu trở nên nóng hầm hập và bỏng rực, hơn nữa còn chậm rãi lướt xuống gáy của cô. Anh khóa chặt một cánh tay ở bên hông của cô rồi giơ lên, vén hết mái tóc dài ở phía sau gáy cô ra.
Sau đó anh hôn dọc theo gáy cô.
Hô hấp của Hàn Mộc Tử đột nhiên trở nên gấp gáp, cô muốn chống lại quyết liệt nhưng lại nhận ra sức lực của mình đã dẫn dẫn tiêu tan mất.
Dạ Mạc Thâm vẫn đang tiếp tục động tác của mình.
Cuối cùng, Hàn Mộc Tử cảm thấy sự mát lạnh trên vai mình, hóa ra quần áo của cô đã bị kéo xuống rồi, mà lúc này Dạ Mạc đang cúi đầu hôn lên bả vai của cô đầy tình cảm.
Tất cả đều lộ ra ngoài, kiều diễm tươi mới như cánh hoa đào nở. “Đừng mà... Mạc Dạ Anh buông
Đến cuối cùng, giọng nói của Hàn Mộc Tử càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308712/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.