**********
Ầm!
Sau khi đóng cửa lại, Hàn Mộc Tử để Dạ Mạc Thâm đứng ngoài cửa, sau đó tự mình mang dép đi vào phòng.
Lúc nãy chạy chân đất, cho nên chân hơi bẩn chút, vì thể cô mới vào phòng tắm rửa chân, mọi chuyện được làm theo trình tự.
Đợi đến khi nấu ăn xong, lúc một mình ngồi trước bàn đồ ăn, Hàn Mộc Tử mới ý thức được xung quanh cực kỳ trống vắng.
Vị trí đối diện không có Tiểu Nhan, bên cạnh cũng không có Đậu nhỏ nói chuyện với cô.
Cũng không có người nào dặn dò, nhắc nhở cô ăn nhiều một chút, giúp cô tiêu tan bớt những năng lượng tiêu cực.
Hàn Mộc Tử gặp một cọng rau, sau đó cứ ngồi ngốc ra
Khoảng một phút sau, Hàn Mộc Tử tự vực dậy tinh đấy. thần, tự cười chính mình.
Cô đang nghĩ cái gì vậy chứ?
Chỉ mới có hai này ở cùng nhau thôi, thế mà bây giờ ăn cơm một mình cô lại cảm thấy rất cô đơn, hiu quạnh rồi sao?
Nhưng chỉ có hai ngày công ty, cô ấy có cảm thấy cô đơn khi ăn một mình bây giờ? Hay là tại cô đói quá nên mới có suy nghĩ này?
Bất lực lắc đầu, Hàn Mộc Tử bỏ rau vào miệng, nhưng cảm thấy rau xanh hôm nay đẳng hơn bình thường, hoàn toàn không có mùi vị của rau, ăn vào miệng đẳng như thuốc bắc.
Cô cau mày giơ tay lên gắp lấy miếng sườn xào chua ngọt đặc biệt của mình, nhưng kết quả ăn vào vẫn cảm thấy như vậy.
Sau một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308688/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.