Thì có phải sẽ gặp được Mạc Dạ Thâm không?
Nghĩ đến đây, cô vô thức sở xuống bụng mình. Cô đang cảm thấy rất đói, rõ ràng cô biết là mình nên lập tức về nhà, ăn một chút đồ ăn, rồi đi tắm và đi ngủ. Vì dù sao thức khuya cũng không tốt cho sản phụ
Nhưng... so ra thì hình như Mạc Dạ Thậm có sức hút lớn hơn.
Cô đúng là trọng sắc khinh con.
Hàn Mặc Tử nhìn sang George, vẻ mặt hơi khó hiểu, mà cũng hơi nghi ngờ. George sợ cô không tin, lấy điện thoại ra đưa cho cô xem: "Vừa nãy tôi vừa gọi điện thoại cho Uất Trì Thâm, mời cậu ấy đi ăn khuya, cậu ấy cũng đã đồng ý rồi. Buổi tối hôm nay không phải mọi người phải tăng ca sao? Đến giờ này rồi chắc cô cũng đói rồi chứ? Đi thôi, đi ăn khuya rồi tôi đưa cô về."
George nói chuyện rất thắng thần, hơn nữa lại hiểu rất rõ tình hình công ty và hình như còn có quan hệ rất tốt với Mạc Dạ Thậm.
Hàn Mặc Tử phải thừa nhận là mình đã động lòng.
Đúng là cô muốn có thêm tương tác với Mạc Dĩ Thâm, vì như thế sẽ kích thích anh nhiều hơn, biết đâu có thể khiến quá trình phục hồi trí nhớ của anh cũng diễn ra nhanh chóng hơn? “Nhưng.." Mặc dù đã động lòng nhưng Hàn Mộc Tử vẫn còn do dự, dù sao thì cô cũng chỉ là một nhân viên, bây giờ mà cô đi ăn khuya thì không phải hơi kỳ lạ sao? “Cô còn nhưng nhị gì nữa? Cô suy nghĩ nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308505/chuong-770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.