Càng nghĩ George càng cảm thấy hưng phấn trong lòng, tối nay cuối cùng cũng có cơ hội để bảo thủ, cho Uất Trì Thầm một bài học rồi.
Xe đi được một lúc, Hàn Mộc Tử giơ tay nhìn đồng hồ, đã lái xe được hai mươi phút sao còn chưa tới nơi nữa?
Ăn tối sao lại phải chạy tới nơi xa như vậy chứ?
Nghĩ vậy, cô không khỏi liếc mắt nhìn George một cái sau đó hỏi ta: "Nơi ăn tối rất xa sao?"
George vừa lái xe vừa xua xua tay: “Không xa không xa, ở ngay trước mặt thôi, sắp đến rồi. Cô yên tâm, nếu như muộn quá tôi chắc chắn sẽ đưa cô trở về an toàn, không để cô gặp phải bất cứ tổn thương gì đâu mà lo Đối phương nhìn có vẻ c vô cùng chính nghĩa nên Hàn Mộc
Tử cũng không hoài nghi.
Khoảng chừng vài phút sau, George và Hàn Mộc Tử xuống xe, sau đó anh ta đưa chìa khóa cho nhân viên đỗ xe rồi cùng Hàn Mộc Tử đi vào. “Đi thôi, chúng ta tới nơi rồi.
Hàn Mộc Tử đứng im tại chỗ, nhìn bốn phía xung quanh, đột nhiên sắc mặt của cô có chút lo lắng. “Anh nói đây là nơi ăn tối sao?”
George phát hiện ra vẻ mặt cô trở nên nghiêm túc, đôi mắt ảnh lên vài tia cảnh giác, anh ta nhàn nhạt gật đầu: "Đúng vậy, chính là ở đây."
Sắc mặt Hàn Mặc Tử càng trở nên nghiêm túc hơn, cô mím chặt môi đứng im tại chỗ khiến cho George không khỏi quay đầu nhìn lại. “Đi thôi.” “Tôi không đi."
Nói rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308504/chuong-771.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.