Hàn Mộc Tử không có ý kiến khác.
Cô cũng cảm thấy trạng thái hiện tại của mình không thể đi làm được, dù sao thì bác sĩ đã dặn dò cô phải nằm ở trên giường nghỉ ngơi nhiều hơn, nếu như chỉ là mệt mỏi bình thường thì cô đương nhiên sẽ không để ở trong lòng.
Nhưng cô như thế này là có dấu hiệu sinh non nên hiển nhiên cô sẽ chú ý hơn.
Nghĩ đến đây Hàn Mộc Tử dứt khoát thuận nước đẩy thuyền nói: “Chuyện đó...Em muốn nghỉ ngơi thêm mấy ngày có được không?”
Nghe cô nói như vậy Dạ Mạc Thâm không nhịn được nhíu mày: “Thật sự mệt như vậy sao?”
Hàn Mộc Tử cảm thấy rất quẫn bách, cô còn chưa mở miệng đã nghe thấy anh nói: “Xem ra lần sau thật sự không thể giống như lần này.”
Hàn Mộc Tử bị anh làm cho tức giận đến mức nói gì đó nhưng nồi mì đang nấu đã sôi tràn ra ngoài dọa cô sợ đến mức không kịp quan tâm gì hết xoay người tắt lửa, sau đó bắt đầu đuổi người: “Anh đi ra ngoài đi để em dọn dẹp chỗ này.”
Sau khi hai người chỉ đơn giản ăn một ít mì để lót dạ, lúc Dạ Mạc Thâm buông bát thời xuống nói: “Buổi chiều anh sẽ gọi đi tới.”
“Không cần..."
“Anh phải đi xử lý chuyện tối ngày hôm qua, em ở nhà một mình sao?”
Hàn Mộc Tử: “Được, vậy anh cần thận một chút. Nếu như có thể thì dẫn Geogre đi cùng.”
Mặc dù Geogre nhìn có vẻ cà lơ phất phơ, thế nhưng vào thời khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308399/chuong-876.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.